LỜI CHÚA: LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY
THỨ SÁU TUẦN XVIII THƯỜNG NIÊN
CHÚA HIỂN DUNG. Lễ kính
SỐNG LỜI CHÚA
Bài đọc :
Bài đọc 1 : Đn 7,9-10.13-14
Áo người trắng như tuyết.
Bài trích sách ngôn sứ Đa-ni-en.
9Tôi là Đa-ni-en, ban đêm trong một thị kiến,
tôi đang nhìn thì thấy đặt những chiếc ngai
và một Đấng Lão Thành an toạ.
Áo Người trắng như tuyết,
tóc trên đầu Người tựa lông chiên tinh tuyền.
Ngai của Người toàn là ngọn lửa,
bánh xe của ngai cũng rừng rực lửa hồng.
10Từ trước nhan Người, một sông lửa cuồn cuộn chảy ra.
Ngàn ngàn hầu hạ Người,
vạn vạn túc trực trước Thánh Nhan.
Toà bắt đầu xử, sổ sách được mở ra.
13Trong những thị kiến ban đêm, tôi mải nhìn thì kìa :
có ai như một Con Người đang ngự giá mây trời mà đến.
Người tiến lại gần bên Đấng Lão Thành
và được dẫn đưa tới trình diện.
14Đấng Lão Thành trao cho Người
quyền thống trị, vinh quang và vương vị ;
muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ
đều phải phụng sự Người.
Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu,
không bao giờ mai một ;
vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong.
Đáp ca : Tv 96,1-2.5-6.9 (Đ. c.1a và 9a)
Đ. Chúa là Vua hiển trị, là Đấng cao cả trên khắp địa cầu.
1Chúa là Vua hiển trị, hỡi địa cầu, hãy nhảy mừng lên,
vui đi nào, ngàn muôn hải đảo !
2Mây u ám bao phủ quanh Người,
bệ ngai rồng là chính trực công minh.
Đ. Chúa là Vua hiển trị, là Đấng cao cả trên khắp địa cầu.
5Núi tan chảy như sáp, khi diện kiến Thánh Nhan
vị Chúa Tể hoàn cầu.
6Trời xanh tuyên bố Người là Đấng chính trực,
hết mọi dân được thấy vinh quang Người.
Đ. Chúa là Vua hiển trị, là Đấng cao cả trên khắp địa cầu.
9Chính bởi vì Ngài, muôn lạy Chúa,
là Đấng Cao Cả trên khắp địa cầu,
Ngài trổi vượt chư thần hết thảy.
Đ. Chúa là Vua hiển trị, là Đấng cao cả trên khắp địa cầu.
Tung hô Tin Mừng : Mt 17,5c
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người. Ha-lê-lui-a.
TIN MỪNG : Mc 9,2-10
Đây là Con Ta yêu dấu.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
2 Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. 3 Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. 4 Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. 5 Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” 6 Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. 7 Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng : “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” 8 Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.
9 Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. 10 Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu “từ cõi chết sống lại” nghĩa là gì.
SUY NIỆM-NGHE LỜI NGƯỜI
Trong Tân Ước, tiếng Chúa Cha vọng xuống từ trời chỉ có ba lần: Lúc Đức Giêsu chịu phép rửa (Mt 3,17), lúc Người xin cho Danh Chúa Cha được tôn vinh (Ga 12,28), và lúc Đức Giêsu biến hình trên núi như trong Tin Mừng hôm nay (Mc 9,7).
“Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” Lời của Chúa Cha một lần nữa xác định thiên tính của Đức Giêsu. Người là Thiên Chúa, Đấng đã xuất phát từ cung lòng Chúa Cha. Vì là Thiên Chúa và đến từ Chúa Cha nên lời của Đức Giêsu nói là lời chân thật, lời đem lại sự sống đời đời. Vâng nghe lời Đức Giêsu là con đường chắc chắn dẫn đưa chúng ta về với Chúa Cha, là nguồn mạch của sự sống đời đời cho những ai tin tưởng vào Người.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, giữa biết bao lời mời mọc quyến rũ con sống chỉ lo đến cuộc đời này, xin cho chúng con biết vâng nghe theo Lời Chúa, là lời đem lại cho chúng con sự sống vĩnh cửu. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Chúa Giêsu hiển dung
Các Tin mừng nhất lãm (Matthêu, Marcô, Luca) đều thuật lại biến cố Đức Chúa Giêsu biến hình trên núi Tabor. Hôm trước ngày chịu khổ nạn, Chúa Giêsu đã cho ba tông đồ của Chúa nhìn thấy vinh quang Người tỏ rạng. Người làm như thế nhằm kiện cường lòng tin của các tông đồ.
Chúa Giêsu đem Phêrô, Giacôbê và Gioan cùng với Người lên ngọn núi Tabor, ngọn núi nằm giữa miền Galilêa. Lúc đang ở với nhau, đột nhiên khuôn mặt của Đức Chúa Giêsu trở nên xán lạn như mặt trời; và áo Người trắng tinh như tuyết. Các tông đồ xúc động đến lặng người! Khi các ông còn đang mải nhìn thì có hai ngôn sứ rất nổi danh trong Cựu Ước hiện ra. Đó là Môsê và Êlia. Hai ngài đang đàm đạo với Đức Chúa Giêsu. Bạn hãy hình dung xem niềm vui mà các tông đồ được cảm nghiệm lúc ấy: “Thưa Thầy,” thánh Phêrô nói, “chúng con được ở đây thì tốt lắm. Nếu Thầy muốn, chúng con sẽ làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê và một cho Êlia.” Thực sự, lúc ấy thánh Phêrô không biết mình nói gì nữa, vì ngài vừa run rẩy, vừa ngạc nhiên lại vừa kính sợ. Khi Phêrô đang nói thì một đám mây sáng chói bao phủ lấy các ngài; và từ đám mây có tiếng của Chúa Cha phán rằng: “Này là Con Ta yêu dấu! Hãy vâng nghe lời Người!”
Nghe lời đó, các tông đồ sợ hãi đến nỗi đã ngã nhào xuống đất. Rồi Chúa Giêsu đến gần và chạm tới các ông. Người nói: “Hãy chỗi dậy! Đừng sợ!” Khi nhìn lên, các ông chẳng thấy ai trừ ra một mình Đức Chúa Giêsu. Lúc xuống núi, Chúa Giêsu căn dặn họ đừng nói với ai về chuyện vừa xảy ra cho đến khi Người từ cõi chết sống lại. Lúc ấy, họ không hiểu lời Người nói. Nhưng sau khi Chúa Giêsu phục sinh vinh hiển, họ mới hiểu được lời của Người.
Chúng ta hãy lắng nghe điều Đức Chúa Giêsu nói với chúng ta. Người vẫn tiếp tục nói với chúng ta qua Kinh Thánh, qua đức thánh cha, các đức giám mục, các linh mục và qua những giảng viên giáo lý trong Hội Thánh của Chúa.
http://www.paolinevn.org