(06.04.2022 – Thứ Tư Tuần V Mùa Chay)
Tin Mừng Chúa Giê- su Ki- tô theo thánh Gio-an (Ga 8,31-42)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?” Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.
Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” Họ đáp : “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói : “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”
Họ mới nói : “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !” Đức Giê-su bảo họ : “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”
Tôi xuất phát từ Thiên Chúa
Tin Mừng hôm nay cho ta thấy cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và người Do Thái: “Đức Giêsu nói với những người Do Thái đã tin Người”. Nhưng qua cuộc trao đổi với Chúa này thì lòng tin của họ chưa thấy là bao. Nhưng ở đây ta thấy Chúa thể hiện tình yêu thương mà dạy dỗ dẫn dắt họ. Với lời đầu mời gọi tha thiết Chúa đã hứa với họ: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi, các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông”.
Người Do Thái tuy đã được gặp Chúa Giêsu, đã lóe lên trong họ một niềm vui, hy vọng nào đó. Nhưng con mắt đức tin của họ vẫn còn đang mờ tối. Họ vẫn vỗ ngực tự hào: “Chúng tôi là dòng dõi ông Ápraham, chúng tôi không làm nô lệ cho ai bao giờ”. Nhưng Chúa đã vạch cho họ thấy là họ đang sống trong vòng tội lỗi, đang khổ sở, nhục nhã làm tôi ma quỷ, làm kẻ nô lệ mà họ không biết: “Tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi”.
Chúa tiếp tục dùng hình ảnh cha con huyết nhục trên đời và hình ảnh những người nô lệ ở thời đó mà dạy cho họ. Những người con của chủ thì chúng được tự do, được chiều chuộng. Còn kẻ nô lệ thì chẳng có quyền gì trên thân xác mình. Họ phải hầu hạ, canh giữ, chực chờ, chịu mọi sự sai khiến của chủ mình. Muốn thoát khỏi cảnh nô lệ ấy thì phải có người “Con” của ông chủ hay chính ông chủ giải phóng cho:“Vậy người Con có giải phóng các ông thì các ông mới thực sự là người tự do”.
Người con ấy chính là Con Thiên Chúa, người đang nói với họ đây mới có sức mạnh, quyền năng làm cho họ thoát khỏi cảnh nô lệ tội lỗi, khỏi làm con cái ma quỷ. Chỉ “Người Con” ấy mới làm cho họ hết cảnh mù tối lầm lạc, mà nhận “biết sự thật”, nhận ra người đang nói với họ là ai. Một lần nữa người Do Thái vẫn khăng khăng tuyên bố mình là dòng dõi tổ phụ Apraham, là con Thiên Chúa. Cuối cùng Chúa dẫn ra cái việc làm tội lỗi mà họ đang rắp tâm. Việc làm tội lỗi tầy đình ấy cụ tổ phụ Ápraham đã chẳng bao giờ làm và những người con Thiên Chúa thật sự cũng không bao giờ được phép làm, đó là “các ông lại tìm giết tôi ”. Rồi Người kết luận Người bởi Thiên Chúa, là Con Thiên Chúa: “Giả như Thiên Chúa là cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi vì tôi xuất phát từ Thiên Chúa… chính Người đã sai tôi”.
Giờ đây đọc Lời Chúa, nhìn lại lòng mình, ta có cảm nhận chắc chắn mình đang được làm tôi, làm con Thiên Chúa hay đang làm nô lệ một thế lực khác: tiền của, danh vọng, nhục dục?
Có bao giờ ta không nhận ra những cơ hội Chúa gửi người này, người kia đến với ta mà hướng dẫn, dạy dỗ hay muốn ta thể hiện tình yêu thương đối với Chúa, với anh em?
Lạy Chúa! Con đã được phúc nhận biết Thiên Chúa là Cha, được biết Đức Kitô là Thầy. Xin cho con luôn yêu mến và hăng say bước theo con đường Thầy dạy bảo để được về tới đích là Thiên Chúa, hưởng hạnh phúc muôn đời Amen.
Gs. Lâm Ngọc Năng