Monday, May 12, 20259:05 PM(View: 13)
Khi đối diện với ma quỷ, chúng ta nên nhớ những lời này của Thánh Padre Pio:
Monday, May 12, 20258:34 PM(View: 11)
Năm 1982, tại tiểu bang Georgia, nước Mỹ có một người phụ nữ bình thường tên là bà Angela Cavallo. Bà đã từng làm một việc phi thường. Một hôm, con trai bà chui dưới gầm cái xe hơi cũ có hiệu là Chevrolet Impala để sửa xe thì bỗng dưng cái xe bị sập xuống. Lúc ấy thì chiếc xe nặng 3,500-pound đổ ập xuống trên người của con trai bà. Khi bà Angela nghe được...
Monday, May 12, 20258:04 PM(View: 13)
Nguồn: The New York Times Bà Cố là mẹ của Đức Giáo Hoàng Leo XIV có 3 người con trai nhỏ. Bạn của bà gọi tên bà là Millie. Đức Giáo Hoàng tương lai gọi bà là Ma.
Monday, May 12, 20255:14 PM(View: 13)
Hành hương là một hành trình đức tin. Mỗi năm chúng tôi rất cảm động khi thấy có hàng ngàn khách hành hương đã từng vượt qua nhiều ngàn cây số để đáp lại lời mời gọi của Đức Mẹ Maria.
Monday, May 12, 20254:55 PM(View: 13)
Sau đây là một số cảm nghiệm của một số khách hành hương khi họ tới làng Medjugorje: 1. Khi tôi leo lên núi Thánh ở Medjugorje và đi xuống núi thì tôi bị té ngã. Sau đó có một nhóm thanh niên trẻ đã đem cánh để vác tôi xuống núi. Rồi họ gọi xe cứu thương đưa tôi đến một bịnh viện để chữa trị. Tôi rất cảm động và biết ơn họ.
Monday, May 12, 20254:22 PM(View: 17)
Bà Paula Tomic thuộc www. medjugorje-info.com đã phỏng vấn cha Don Calloway, người Mỹ: 1. Hỏi: Làm sao mà cha lại quyết định đi hành hương với con số lớn lao, 180 khách hành hương chứ? -Cha Don Calloway đáp:
Sunday, May 11, 20259:35 PM(View: 49)
Nguồn: Spiritofmedjugorje.com Bà June Klins kể: Có một người phụ nữ tên là Sylvia kể thêm một câu chuyện khác với hai lần mà Chúa chúc phúc:
Sunday, May 11, 20259:10 PM(View: 41)
Nguồn: Spiritofmedjugorje.com Bà June Klins kể: Có một người phụ nữ tên là Sylvia đã cho phép chúng tôi được chia sẻ một số ơn lành mà bà ấy nhận được từ những cây thánh giá của mùa Giáng Sinh. Bà ấy viết rằng: "Ơn lành thứ nhất xẩy ra vào tháng 12 cho người bạn của tôi là bà Jane. Bà Jane là một nữ y tá của một bịnh viện. Bà Jane lấy một người lính...
Sunday, May 11, 20258:49 PM(View: 39)
Nguồn: Spiritofmedjugorje.com Bà June Klins kể: Trong tháng 3 năm 2020, chúng tôi đã kể lại cảm nghiệm của ông Jim Browne. Khi còn nhỏ thì ông ấy đã bị người ta lợi dụng xác thịt. Ông Jim cư ngụ tại nước Ái Nhĩ Lan. Sau đó, ông ta trở nên...
Sunday, May 11, 20254:06 PM(View: 44)
Nguồn: Spiritdaily.com Tại Đền Thánh Đức Mẹ Mân Côi ở thành phố Pompeii có một lời nguyện đặc biệt do Chân Phước Bartolo Longo soạn ra vào năm 1879: Đó là Tuần Cửu Nhật Xin Ơn. Chân Phước Longo bắt đầu cầu nguyện lời kinh này khi ông đang bị bịnh thương hàn. Rồi ông được chữa lành...

ĐƯỢC SAI ĐI

Thursday, July 11, 20245:57 AM(View: 176)

cg83ĐƯỢC SAI ĐI


Mỗi khi tham dự Phụng vụ Thánh Thể, vào lúc kết thúc Thánh lễ, vị linh mục chủ tế nói với cộng đoàn: “Lễ xong chúc anh chị em đi bình an!” Nhiều người hiểu lầm coi đây là lời chào tạm biệt của vị linh mục. Đây không phải là lời chào, mà là lệnh truyền lên đường, còn gọi là lời sai đi. Khi tham dự Thánh lễ, chúng ta đón nhận Lời Chúa và rước Thánh Thể. Vào lúc Phụng vụ Thánh lễ kết thúc, cũng là lúc một Thánh lễ khác khởi đầu, đó là Thánh-lễ-cuộc-đời. Giữa Phụng vụ Thánh lễ và Thánh-lễ-cuộc-đời có một mối liên hệ mật thiết. Một linh mục thánh thiện đã nói: “Trong Thánh lễ buổi sáng, tôi là tư tế và Chúa Giê-su là của lễ. Còn trong thời gian trọn một ngày, chính tôi là của lễ và Chúa Giê-su là Tư tế.”

Như thế, lời tuyên bố cuối lễ là lời nhắn nhủ các tín hữu với nội dung đại ý như sau: chúng ta vừa kết thúc Phụng vụ Thánh lễ. Chúng ta vừa được nuôi dưỡng bằng Lời Hằng Sống và Thánh Thể. Giờ đây chúng ta hãy khởi đầu một nghi lễ khác. Anh chị em hãy lên đường, để chia sẻ những gì mình cảm nghiệm khi lắng nghe Lời Chúa và khi rước Thánh Thể trong Thánh lễ này. Lời tuyên bố của vị linh mục, chính là lời sai đi, nhân danh Chúa Giê-su và nhân danh Giáo Hội.

Chúa nhật tuần trước chúng ta đã suy tư về cuộc đời và sứ vụ của các ngôn sứ trong Cựu ước. Các ngài là những người được Chúa chọn và sai đi. Khi thi hành sứ vụ, các ngài luôn xác tín mình chỉ là phương tiện Chúa dùng. Ông A-mốt, người sống ở miền Bắc, vào thế kỷ thứ tám trước Công nguyên, đã giải thích ơn gọi của mình. Ông thú nhận, ông không thuộc gia đình hay dòng dõi ngôn sứ, mà ông chỉ là người chăn chiên và người hái sung. Đang lúc đi sau đàn chiên, chính Đức Chúa đã “bắt” lấy ông và sai ông đi. Nhờ xác tín được Chúa sai đi, nên ông A-mốt kiên vững trước lời chế nhạo và đe dọa của một số tư tế thời bấy giờ. Ông không chùn bước trước những nghịch cảnh, nhưng luôn trung thành với sứ mạng được trao.

Chúa Giê-su là Đấng Thiên sai, hay còn gọi là Đấng Mê-si-a. Người luôn khẳng định: Người được Chúa Cha sai đến trần gian. Người luôn trung thành với Chúa Cha. Suốt cuộc đời dương thế, Người chỉ làm những gì đẹp lòng Chúa Cha. Trong giây phút bi thương hoảng loạn ở vườn Cây Dầu, Chúa Giê-su đã thưa với Chúa Cha: “Xin đừng theo ý con, một xin theo ý Cha.”

Khi thi hành sứ mạng loan báo Tin Mừng, Chúa Giê-su đã gọi một số người theo Chúa. Trong số đó có nhóm Mười Hai, được Người gọi họ là “tông đồ – απόστολος – Apostolos,” có nghĩa là “người được sai phái,” hay “sứ giả” (x. Lc 6,12-19). Người sai các ông đi “hai người một.” Điều này cho thấy tính tập thể và liên đới của sứ mạng tông đồ. Thánh Mác-cô hôm nay nói với chúng ta những lời dặn dò của Chúa Giê-su, khi Người sai các tông đồ lên đường. Người dạy các ông không gắn bó lệ thuộc vào bất cứ điều gì.

Người thợ đáng được hưởng lương. Người tông đồ có quyền nhận những gì được biếu tặng để lo cho cuộc sống và giúp thi hành sứ mạng, nhưng họ phải hoàn toàn tự do, không bị ràng buộc vào vật chất. Chúa Giê-su cũng mời gọi các ông sống nghèo, như bản thân Người đã sống nghèo. Người đã có một cuộc sống không nhà không cửa, không có nơi dựa đầu. Kinh nghiệm cho thấy, một khi người tông đồ bị lệ thuộc vật chất, hoặc xao lãng việc tông đồ để tích lũy của cái và làm kinh tế, họ sẽ thất bại. Bởi lẽ, người tông đồ đã có Chúa là gia nghiệp cuộc đời.

Thánh Phao-lô trong Bài đọc II mời gọi chúng ta chiêm ngắm Đức Giê-su chiến thắng và hiển trị. Nội dung Bài đọc II vốn là một thánh thi được dùng trong Phụng vụ thời Giáo Hội sơ khai. Tác giả khởi đi từ biến cố thập giá, để nói đến ơn cứu độ Thiên Chúa thực hiện trong Đức Giê-su, và vương quyền Chúa Cha ban cho Chúa Con. Nhờ vương quyền này, Chúa Giê-su là Đấng thống trị mọi loài, không phải bằng uy quyền độc tài trần thế, nhưng bằng ân sủng và tình yêu. Mỗi tín hữu Ki-tô và cả Giáo Hội được thấm nhuần ân sủng của Chúa Giê-su. Trọn vẹn cuộc sống của người tín hữu được kết hợp mật thiết với Chúa, nhờ lắng nghe và thực thi Lời của Người.

Nhờ Bí tích Thanh tẩy, Ki-tô hữu được trao ban chức năng ngôn sứ. Sách Giáo lý Công giáo số 905 đã nêu rõ như sau: “Các giáo dân chu toàn sứ vụ ngôn sứ của mình bằng việc Phúc âm hóa, nghĩa là loan báo Đức Ki-tô bằng chứng từ đời sống và bằng lời nói. Nơi các tín hữu giáo dân, việc Phúc âm hóa này mang một sắc thái đặc thù và một hiệu quả đặc biệt, vì được thực hiện trong những hoàn cảnh bình thường của đời sống.”

Mỗi chúng ta đều được Chúa Giê-su sai đi. Lời tuyên bố kết lễ hằng ngày là lời sai đi nhân danh Chúa Giê-su và nhân danh Giáo Hội. Xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta ơn khôn ngoan, sức mạnh và can đảm để thực thi nhiệm vụ ngôn sứ trong đời sống hằng ngày, Amen.

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên