Không nên có những thành kiến hẹp hòi
(02.09.2024 – Thứ Hai Tuần XXII Thường Niên)
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca (Lc 4,16-30)
16 Khi ấy, Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người đã được dưỡng dục. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh. 17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng : 18 Thần Khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Đức Chúa.
20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường rồi ngồi xuống. Trong hội đường, trăm con mắt đều đổ dồn về phía Người. 21 Người bắt đầu nói với họ : “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai quý vị vừa nghe.” 22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời ân sủng từ miệng Người nói ra.
Họ bảo nhau : “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao ?” 23 Người nói với họ : “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ : Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình ! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào !” 24 Người nói tiếp : “Tôi bảo thật các ông : không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.
25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay : vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en ; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”
28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi-. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
Không nên có những thành kiến hẹp hòi
Bài Tin Mừng hôm nay kể về việc Chúa Giêsu trở về quê hương của mình là Nazarét, để chia sẻ với những người thân về niềm vui và những thành quả mà Người đã gặt hái được khi đi rao giảng. Đúng ra niềm vui ấy sẽ được tăng lên, được ủng hộ nhiệt tình. Nhưng vì thành kiến họ đã khinh dể Người, từ chối Người và không nhận ra Người. Họ đã làm mất đi những điều tốt đẹp mà Chúa muốn tặng ban cho họ.
Chúa về thăm lại quê hương
Ngài vào giảng tại hội đường năm xưa
Lúc đầu dân chúng thích ưa
Vì tài hùng biện chẳng thua người nào
*
Về sau “thành kiến” xen vào
Họ cho rằng Chúa như bao người làng
Chẳng là « quyền quý cao sang »
Gia đình, dòng tộc, họ hàng bình dân
Dân làng Nazarét đã có thành kiến với Chúa Giêsu, nên họ không thể nhận ra Ngài. Những người đồng hương đương thời với Đức Giêsu đã nhìn Người với đôi mắt xem thường như thế. Với cái nhìn như vậy họ không thể nào nhận ra Đức Giêsu mà họ vẫn tưởng là con bác thợ mộc Giuse lại là Con Thiên Chúa được.
Hoàn cảnh, cuộc sống thanh bần
Cha làm thợ mộc, mẫu thân bình thường
Làm sao xứng bậc Đế Vương
Nên họ kiêu ngạo xem thường chê bai
*
Với Chúa : sứ vụ Thiên Sai
Xuống trần cứu chuộc cho loài người ta
Tình Ngài cao cả bao la
Muôn đời trọn kiếp vẫn là yêu thương
Trong cuộc sống đời thường, có những mối tương quan với nhau giữa người với người. Nếu chúng ta khinh thường anh em bởi vì chúng ta có thành kiến với họ và nếu chúng ta không đón nhận những góp ý chân thành của anh em, thì kết quả là những mối tương quan bị phá vỡ và chúng ta sẽ không học được những điều tốt đẹp nơi những người xung quanh của mình.
Hôm nay ngay tại hội đường
Người làng ích kỷ coi thường lời khuyên
Phẫn nộ, bực tức, nổi điên
Kéo đẩy Chúa tới góc triền đồi xa
*
Ý đồ « đen tối » gian tà
Xô Chúa xuống vực để mà phi tang
Chúa đi giữa họ hai hàng
Tiến lên phía trước đàng hoàng oai nghiêm
*
Thế ra mới hiểu nỗi niềm
« Tiên tri chẳng được ưu tiên quê mình »
Lạy Chúa là chân lý và tình thương. Xin thông ban cho chúng con tình thương và chân lý của Chúa, để chúng con biết nhìn người anh chị em với lòng thiện cảm và trân trọng. Amen.
Hoài Thanh