Sunday, May 18, 20258:23 PM(View: 13)
Cảm nghiệm của tu sinh Lawrence Love: Tôi được Chúa chúc phúc! Tôi được sinh năm 1945 tại tiểu bang Minnesota trong một gia đình Công Giáo ngoan đạo.
Sunday, May 18, 20257:58 PM(View: 11)
Cảm nghiệm của tu sinh Christopher Micale: “Thinh lặng nơi sa mạc dẫn đưa chúng ta trở lại với Chúa." Đó là một ơn gọi ẩn kín. Ơn gọi của tôi là một ơn gọi ẩn kín. Tôi lớn lên là một giáo dân trung thành nhưng dường như rất xa đối với ơn gọi. Gia đình tôi có tầm ảnh hưởng lớn lao trong cuộc đời của tôi. Bắt đầu là từ ông bà của tôi. Khi ông bà tôi di dân tới ...
Sunday, May 18, 20257:31 PM(View: 9)
Cảm nghiệm của tu sinh Tafadzwa Kushamba: Các vị nữ tu đã dạy tôi rằng: "Ngay các trẻ em cũng có thể trở thành các thánh.
Sunday, May 18, 20257:07 PM(View: 8)
Cảm nghiệm của tu sinh Ryan Koster: Ơn gọi làm linh mục của tôi đều được các thành viên trong gia đình, dù là người Công Giáo hay người Tin Lành đều rất ủng hộ.
Sunday, May 18, 20256:48 PM(View: 7)
Cảm nghiệm của tu sinh David Keegan: Tôi đã trải qua nhiều năm chạy trốn. Nay tôi cảm thấy có niềm vui lớn khi tôi chạy về với Chúa Cha mà không ngừng nghỉ.
Sunday, May 18, 20256:25 PM(View: 10)
Cảm nghiệm của tu sinh Nathan Haverland: Một cuộc đời mong muốn được biết Chúa. Khi tôi lớn lên thì gia đình tôi không bao giờ đi nhà thờ mà cũng chắng ai nhắc đến Chúa cả. Cả mẹ tôi và ba ghẻ tôi đều đã đi học trường Công Giáo. Khi họ trở thành thiếu niên thì họ bỏ nhà thờ. Vì thế mà chị tôi và tôi không được rửa tội mà cũng không được học giáo lý ...
Sunday, May 18, 20255:49 PM(View: 7)
Cảm nghiệm của tu sinh Christopher Gernetke: Khi người bạn gái mà tôi hẹn hò bảo tôi rằng tôi có thể trở thành một vị linh mục tốt thì đó là một dấu hiệu!
Saturday, May 17, 20255:16 PM(View: 33)
Cảm nghiệm của tu sinh Stephen Duquaine “Tôi nghĩ rằng mình có ơn gọi." Tôi là một trong 8 người con. Mẹ tôi trở lại đạo Công Giáo sau khi làm đám cưới với ba tôi. Dù chúng tôi đi học trường Công Giáo đến lớp 8 nhưng ba tôi muốn chúng tôi hiểu đạo Công Giáo hơn nên ông đã dạy chúng tôi học giáo lý Công Giáo mỗi tuần. Là một gia đình nên chúng tôi có thói quen...
Saturday, May 17, 20252:32 PM(View: 34)
Cảm nghiệm của tu sinh Raj Derivera: Tôi hoạch định chương trình cuộc sống của tôi đến từng chi tiết nhưng Chúa lại có chương trình khác dành cho cuộc đời của tôi.
Saturday, May 17, 20252:01 PM(View: 29)
Sau đây là cảm nghiệm của tu sinh Ronald Cattany: Hôm nay tôi trình bầy về sự suy niệm, ngày mai tôi trình bầy bài giảng.

CN 7230: NỖI BUỒN TUỔI GIÀ

Thursday, October 10, 202410:51 PM(View: 193)

già5CN 7230: NỖI BUỒN TUỔI GIÀ

Một phụ nữ lớn tuổi ở California chia sẻ:

Tôi và người chồng tôi vừa ly dị khoảng một năm nay. Anh ấy đòi bán nhà và chia tiền. Ngày trước, anh ấy đóng tiền trả cho tiền nhà hàng tháng, còn tôi thì lo cho mọi sự như ăn uống, tiền thuế nhà, tiền bảo hiểm xe và bảo hiểm nhà và tất cả mọi việc tiêu xài trong gia đình.

Chúng tôi ở với nhau hơn 30 năm mà không có con. Khi bán nhà xong có tiền lời thì anh ấy đòi lấy 300 ngàn đô, còn tôi thì anh ấy chia cho 200 ngàn đô.

Vừa ly dị xong thì anh ấy nghe lời người anh và người cháu gọi bằng chú để về sống luôn ở Việt Nam.


Được vài tháng thì tôi nghe tin anh ấy vào bịnh viện và chết. Số tiền 300 ngàn đô thì người anh và người cháu giữ hết. Tôi nghe tin thì về Việt Nam làm đám tang cho anh ấy. Dù tình không còn nhưng vẫn còn nghĩa. Giá như anh ấy còn ở lại California thì chắc là còn sống vì hệ thống Y Tế rất tốt.

Rồi tôi trở lại về Mỹ để thuê một căn phòng và ở một mình. Tiền thuê một căn phòng đến 1700 đô mỗi tháng. Mỗi ngày tôi ngồi ăn một mình, cô đơn, sầu tủi. Tôi buồn đến nỗi đổ bịnh. Bịnh trầm cảm bắt đầu tấn công tôi.

Thế rồi tôi quyết định đem tiền lương hưu về Việt Nam thuê một căn nhà ba tầng rộng rãi mà chỉ tốn có 1000 đô. Tôi cho chị tôi và gia đình cháu tôi ở chung. Cơm nước thì cháu tôi chăm lo.

Mỗi buổi sáng hai chị em tôi đi tập thể thao và dưỡng sinh dưới bầu không khí trong mát. Xong rồi đi ăn sáng, uống cà phê. Rồi ngủ trưa. Xế trưa thì tụ tập giải trí đủ các kiểu như tứ sắc hay xập xám. Tối đến thì gia đình hát Karaoke hay ngồi tán dóc và xem TV.

Tôi cảm thấy lòng mình vui sướng và nhẹ nhàng. Lòng thư thái và an vui. Không biết sự chung đụng này có xẩy ra những bất hoà gì không.

Tôi chỉ lo có một vấn đề là nếu ở Việt Nam, hễ bị bịnh thì phải tốn tiền cho chi phí bịnh viện và thuốc thang, trong khi nếu ở Mỹ thì tôi được có medicare để khỏi tốn tiền. Do đó mà tôi vẫn giữ tiền ở nhà băng của Mỹ để nếu thấy ở Việt Nam không ổn thì lại trở về Mỹ. 

Thật sự những người già mà sống ở Mỹ thì thật là cô đơn và buồn tủi, nhất là những người không có con cái như tôi. 

Tuy nhiên tôi có những người bạn có con cái. Rồi họ cũng sống cô đơn một mình vì con cái bận rộn và có gia đình riêng. Và thêm nữa là già trẻ không hợp nhau mà sinh ra mâu thuẫn làm cho tình gia đình bị sứt mẻ. Rốt cuộc thì họ cũng phải vào nhà dưỡng lão và chết cô đơn ở nơi ấy mà thôi.

Dù sao thì: "Ta về ta tắm ao ta, Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn."


Kim Hà, 11/10/2024