“Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay!”
“Khi chúng ta lên thiên đàng; ở đó, sẽ có ba điều kỳ diệu: ai ở đó, ai không ở đó, và sự thật là tôi đang ở đó!” - John Newton.
Kính thưa Anh Chị em,
“Tôi đang ở đó!” Câu nói của J. Newton đưa chúng ta về câu nói của Chúa Giêsu - như là điều kiện - cho việc có mặt trên thiên đàng, “Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay!” Thật vui mừng khi biết rằng, mặc dù không xứng đáng và là một tội nhân, nhưng chính tôi phải ‘mở cửa cho Chúa’, khi cuối cùng, Ngài đến!
Đúng vậy, lìa đời, tôi sẽ mở cửa thiên đàng hoặc tôi sẽ đóng nó lại; sẽ không có ai làm điều đó thay tôi. “Chúa sẽ yêu cầu chúng ta giải trình không chỉ về những việc đã làm, đã nói, mà còn về cách chúng ta dùng thời gian Ngài ban!” - Grêgôriô Nazian.
Việc tỉnh thức chờ đợi Chúa đến trước cửa khá đơn giản, và chắc chắn, tôi có thể làm được điều đó. Tôi không thể lơ là! Lơ là khiến chúng ta quên mất mục đích cuối cùng. Muốn lên thiên đàng nhưng không có ý chí hành động khác nào xây một tòa nhà trên không; chẳng có một cam kết nào đáng giá hỗ trợ cho khát vọng của mình. Đeo tạp dề có nghĩa là vào bếp, chuẩn bị chu đáo cho mọi thứ sắp xảy ra. Một nông dân đã từng có một câu nói khá nổi tiếng, “Bạn không thể gieo hạt nếu đất “nổi giận”; để gieo hạt tốt, bạn phải thực sự đi trên cánh đồng và “vuốt ve” hạt giống!”
Kitô hữu không bao giờ là những kẻ lạc đường. Họ biết mình đến từ đâu, sẽ đi đâu và làm thế nào để đến đó; họ biết đích đến, biết phương tiện để đến đó và những khó khăn gặp phải trên đường. Ghi nhớ những điều này sẽ giúp chúng ta tỉnh thức, và sẵn sàng ‘mở cửa cho Chúa’ khi Ngài vừa gõ, cho dù Ngài thường gõ ‘rất sẽ.’
“Với những lời này, Chúa Giêsu nhắc nhở, cuộc sống là một hành trình hướng đến cõi vĩnh hằng. Theo quan điểm này, mọi khoảnh khắc đều quý giá; do đó, chúng ta phải sống và hành động trên trái đất này trong khi khao khát thiên đàng: đôi chân bước đi trên mặt đất, làm việc trên mặt đất, làm điều thiện trên mặt đất nhưng trái tim khao khát thiên đàng. Chúng ta không thể thực sự hiểu được niềm vui tối thượng này bao gồm những gì. Tuy nhiên, Chúa Giêsu cho chúng ta cảm nhận điều đó bằng phép loại suy về người chủ - thấy những đầy tớ vẫn thức lúc ông trở về - “Ông sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ” - Phanxicô. Đó là hồi kết có hậu tất yếu của việc ‘mở cửa cho Chúa!’.
Anh Chị em,
“Để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay!” “Tôi sẽ mở cửa thiên đàng!” Niềm vui vĩnh cửu được biểu lộ theo cách ‘đổi vai’, chúng ta sẽ không là những người hầu phục vụ Chúa, mà chính Chúa sẽ đặt mình phục vụ chúng ta. Chúa Giêsu đã và đang làm điều này ngay bây giờ. Ngài là người hầu của chúng ta khi Ngài cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta. Và đây sẽ là niềm vui cuối cùng: hợp hoan với Chúa Cha!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, sau một đời theo Chúa, ước gì ngạc nhiên lớn nhất của đời con là con có mặt ở đó - trên thiên đàng!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế