Saturday, May 17, 20252:32 PM(View: 0)
Cảm nghiệm của tu sinh Raj Derivera: Tôi hoạch định chương trình cuộc sống của tôi đến từng chi tiết nhưng Chúa lại có chương trình khác dành cho cuộc đời của tôi.
Saturday, May 17, 20252:01 PM(View: 3)
Sau đây là cảm nghiệm của tu sinh Ronald Cattany: Hôm nay tôi trình bầy về sự suy niệm, ngày mai tôi trình bầy bài giảng.
Saturday, May 17, 202510:00 AM(View: 6)
1. Thư của Kim Hà, ngày 13/5/2025 Ngày Thứ Ba 13/5/2025, tôi gặp Sr. Kim Lê trong dịp cháu của Sr. Kim Lê và cũng là cháu ngoại của tôi lãnh nhận Bí Tích Thêm Sức. Sr. Kim Lê đã hỏi thăm tôi về các Website và Radio Giờ Của Mẹ.
Friday, May 16, 20256:08 PM(View: 12)
Sau khi tìm kiếm trong suốt 11 năm dài, cha Benavides cuối cùng cũng đã tìm được tung tích của vị nữ tu bí mật ấy. Thật sự thì bà không ở nước Mỹ mà là ở nước Tây Ban Nha. Khi cha Benavides trở về nước Tây Ban Nha vào năm 1630 thì ngài đến thăm Vị Bề Trên Tổng Quyền là Cha Bernardine thành Siena.
Friday, May 16, 20255:42 PM(View: 15)
Một trong những trường hợp được ơn Lưỡng Tại nổi tiếng nhất được ghi lại là từ cuộc đời của Bậc Tôi Tớ Chúa MARY OF AGREDA. Bà chết năm 1665. Bà là một nữ tu khiêm cung. Bà sống suốt 46 năm ở tại tu viện Conception ở vùng Agreda, nước Tây Ban Nha.
Friday, May 16, 20254:57 PM(View: 15)
Thánh Giuse thành Cupertino nhận được rất nhiều ơn Thánh. Ngài được ơn lưỡng tại và đặc biệt là ơn biết bay lên cao. Chuyện kể rằng tại thành Cupertino, nước Ý có một ông lão già tên là Octavius Piccinno.
Friday, May 16, 20254:37 PM(View: 17)
Khi Đức Mẹ Maria xuất hiện dưới tước hiệu Đức Bà Núi Carmelo thì Đức Mẹ mang Áo Đức Bà Mầu Nâu nơi đôi tay của Mẹ. Mẹ gửi một thông điệp quan trọng đến với thế giới. Đức Mẹ phán: “Những ai khi chết mà mặc Áo Đức Bà này thì sẽ không bị đau đớn trong lửa hoả ngục đời đời." Áo Đức Bà Mầu Nâu rất quan trọng và có lợi ích cho phần rỗi đời đời của mọi người.
Friday, May 16, 20254:22 PM(View: 14)
Bà Nouhad El-Chami là một người phụ nữ nước Lebanon (Li Băng). Bà có gia đình và có 12 người con. Gần đây bà đã qua đời ở nước Li Băng. Đầu năm 1993, bà bị bịnh nặng ở nơi cổ của bà. Vào đêm 22 tháng 1 năm 1993, bà được thị kiến thấy Thánh Charbel Makhlouf (1828-1898) trong một giấc mơ. Thánh Charbel nói với bà rằng:
Friday, May 16, 20254:05 PM(View: 11)
From: Quotations from Diary of Saint Maria Faustina Kowalska "Những lời hứa của Đức Mẹ vẫn tồn tại mãi mãi."
Thursday, May 15, 20255:11 PM(View: 85)
Cảm nghiệm của thầy Bryan Amthor: “Bà hãy chăm sóc phần các giấy tờ văn phòng. Còn tôi chăm sóc các linh hồn."

ÁN OAN 1–Câu chuyện thứ nhất:

Friday, April 18, 20252:35 PM(View: 47)

cghienraÁN OAN


1–Câu chuyện thứ nhất:


Một nhân chứng của một vụ án trả lời phỏng vấn: “Lúc ấy tôi đang đi bộ cách hiện trường khoảng mấy trăm mét. Tôi thấy anh ta nhào tới xô người đó rớt xuống sông, gây ra án mạng. Sau đó anh ta còn làm bộ hô lên để xin mọi người đến cứu. Giả nhân giả nghĩa! Bị bắt là đáng đời!”

2–Câu chuyện thứ hai:

Cô Ba rảnh rỗi ngồi tám chuyện: “Hôm bữa tui thấy ông tu sĩ đó chở một con nhỏ trên xe máy. Con nhỏ trông lòe loẹt lắm. Ổng để nó ôm cứng ngắc. Ổng một tay lái xe một tay nắm chặt tay nó. Nhìn tình tứ lắm. Thật là hết nói!” Lời ấy lan nhanh như rừng thu bị cháy. Vị tu sĩ điêu đứng vì miệng lưỡi của dư luận.

Chúa cũng bị oan nữa.


Ngay từ lúc khởi đầu của lịch sử này, con người qua đại diện là A-đam và Ê-va đã nghi ngờ và tức giận Đấng đã tạo nên. Họ nghe và tin Con Rắn (biểu tượng của Satan) bảo rằng Chúa không muốn họ ăn trái của “cây cho biết điều thiện điều ác” (biểu tượng của tội
lỗi) vì Chúa sợ con người sẽ bằng mình. Chúa nhát đảm và ích kỉ!

Còn đây là sự thật của những câu chuyện trên:


1–Câu chuyện thứ nhất:


Hôm ấy anh thanh niên đang đi dạo dọc theo dòng sông chảy xiết. Bất chợt anh thấy trước mặt một người đàn ông say rượu đang lảo đảo tiến về phía mép của bờ đá. Nếu tiếp tục bước nữa thì ông ta sẽ rớt xuống sông gặp nguy hiểm. Anh vội vàng chạy thật nhanh về phía người đàn ông để ngăn lại. Không ngờ chạy đến gần thì bất chợt anh bị vấp chân vào một mô đất nhỏ, anh mất thăng bằng và ngã chúi về phía trước, đụng vào người đàn ông nọ khiến ông này bị đẩy xuống dòng sông. Chàng thanh niên không biết bơi, chỉ còn biết đứng đó kêu gào xem có ai cứu không.


2–Câu chuyện thứ hai:

Vị tu sĩ hôm ấy nhận được một cú điện thoại xin được giúp đỡ. Cú điện thoại ấy từ một cô gái là giáo dân trong xứ đạo. Cô gọi để xin thầy chạy qua cứu bạn cô, bạn cô hành nghề mại dâm. Cô bạn này trong lúc chán đời muốn tự tử đã uống rượu mạnh để lấy can đảm uống một liều thuốc độc, bây giờ trong tình trạng bấn loạn, tỉnh không tỉnh mê không mê. Tình thế khẩn cấp, vị tu sĩ bảo cô giáo dân chạy đi báo cho người nhà cô bạn này biết tin còn mình thì chở cô ta vào bệnh viện cấp cứu. Bác sĩ cho biết nếu chỉ trễ khoảng nửa tiếng nữa thì không còn hy vọng. Vị tu sĩ chợt giật mình vì mới đầu ông cũng ngại ngần, lần chần, sợ dư luận sẽ nói này nói nọ vì dư luận vốn hay có tật ‘luận dư’ mà. May quá ông đã kịp thời chọn lựa điều quan trọng hơn.


Câu chuyện Chúa bị oan:


Chúa chính là Đấng có sáng kiến tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, ban sự sống của chính mình cho họ để họ được hạnh phúc cùng Ngài. Một khi đã ban sự sống mình là ban điều quý giá nhất thì dĩ nhiên Chúa không còn tiếc với họ điều gì nữa. Ngài mong muốn họ trở nên tốt đẹp nhất, cao quý nhất, sáng láng nhất, càng giống Ngài thì càng tuyệt. Trong khi đó, con người lại đánh giá thấp Thiên Chúa tình yêu chỉ qua một câu nói của Tên Lừa Đảo.

Tham vọng khiến họ đánh mất sự sáng suốt trong tim để rồi bị kẻ thù nguy hiểm đang đóng giả đồng minh lợi dụng. Một câu xúi giục ma mãnh bé tí của hắn, đánh vào ‘quyền lợi cá nhân’, đã có thể khiến họ quên mất một bức tranh tình yêu rộng lớn về Đấng đã tạo dựng nên họ và ban cho họ chính sự sống của mình. Rồi trong dòng lịch sử, chính Chúa đã bỏ tất cả vinh quang của một Thượng Đế, trút cạn chính mình, hạ mình xuống thấp nhất, trở nên không cho con người, tận hiến luôn cả sự sống mình cho họ nơi Đức Giêsu trên khổ giá, chỉ với mong ước con người sẽ trở nên tất cả. Thế mà Ngài đã bị con người nghi ngờ, chống đối. Oan!


Còn hằng hà sa số những “án oan” như thế vẫn xảy ra mỗi ngày trong tư tưởng, lời nói, cử chỉ, hành động. Đâu là nguyên nhân?

Một trong những nguyên nhân chính gây ra các bản “án oan nghiệt” đời thường như thế là: tách sự việc ra khỏi ngữ cảnh lớn hơn của nó. Khi ta lấy một chi tiết nhỏ trong một câu chuyện để giải thích cho toàn bộ câu chuyện thì ta có nguy cơ vướng vào hiểu lầm và gây ra tai hại. Những gì ta nhìn thấy hay nghe được có thể chỉ là một mẩu thông tin nhỏ xíu, một chi tiết không đáng kể trong một câu chuyện lớn hơn nhiều. Tầm nhìn, lỗ tai con người rất giới hạn. Nhiều khi, đàng sau những gì ta thấy ta nghe còn có cả một hoàn cảnh phức tạp. Chưa hiểu thấu hoàn cảnh ấy mà đưa ra đánh giá sẽ dễ dẫn đến oan khiên đáng tiếc, bất công đáng trách, hậu quả đáng buồn.


Gốc rễ của cách ứng xử nhiều sai sót này nằm ở một chữ “thiếu”: thiếu thông tin về bức tranh tổng thể của câu chuyện mà lại chủ quan vội vàng đưa ra nhận định; thiếu bình tĩnh, kiên nhẫn, lắng nghe cho hết mọi khía cạnh; thiếu lạc quan vào bản chất tốt đẹp của con người, trong đó có chính bản thân; thiếu khiêm nhường về sự giới hạn trong kiến thức của mình, nhưng lại cho mình là biết chuyện, rồi tự lấy quyền xét xử người khác; thiếu hiểu biết về bản thân mỗi khi có nỗi sợ trong lòng (lúc ấy người ta hay có khuynh hướng phóng chiếu nỗi sợ ấy ra bên ngoài lên tha nhân để tạo một cảm giác an ổn nào đó cho tâm lí mình, đây là một dạng của “suy bụng ta ra bụng người”); thiếu quân bình trong cái nhìn về con người (dễ dẫn đến tình trạng tập trung vào điều mình không thích nơi người khác thay vì ưu tiên nhìn điểm tốt đẹp nơi họ trước, vạch lá tìm sâu thì hay bị sầu tim); thiếu cái nhìn tích cực của Chúa, bởi khi con mắt tâm hồn tối tăm thì tất yếu sẽ khó nhận ra ánh sáng nơi tha nhân và dễ dàng lên án họ;…

Có một người đã từng gây ra ‘án oan’ khi ông truy lùng bắt bớ những người mang tên là Kitô hữu. Đó là Phao-lô. Lúc ấy ông cũng vội vàng kết luận và kết án họ khi chưa hiểu toàn bộ câu chuyện của họ liên quan đến Đức Giêsu. Phao-lô sau này đã viết:

“Xin anh em đừng vội xét xử điều gì trước kỳ hạn, trước ngày Chúa đến. Chính Người sẽ đưa ra ánh sáng những gì ẩn khuất trong bóng tối, và phơi bày những ý định trong thâm tâm con người.” (1Cr 4:5)


Còn Đức Giêsu, Đấng duy nhất có khả năng thấu suốt mọi bí ẩn của tâm hồn, thì dạy rõ ràng: “Anh chị em đừng xét đoán người khác.” (Mt 7:1; Lc 6:37; Ga 7:24)


Giuse Tuấn Việt, O.Carm