Sunday, November 9, 20256:09 PM(View: 13)
Nguồn: Eccle Ngày 10 tháng 11 là ngày giỗ của Thánh Andrew Avellino. LM Francis Xavier Weninger, 1876 đã viết về Thánh Andrew Avellino như sau: Đôi khi Thánh Andrew nhìn lên trời và thở dài.
Sunday, November 9, 20255:26 PM(View: 13)
Nguồn: Eccle Ngày 10 tháng 11 là ngày giỗ của Thánh Andrew Avellino. LM Francis Xavier Weninger, 1876 đã viết về Thánh Andrew Avellino như sau:
Sunday, November 9, 20254:26 PM(View: 16)
Nguồn: Eccle Ngày 10 tháng 11 là ngày giỗ của Thánh Andrew Avellino
Sunday, November 9, 20251:52 PM(View: 22)
Hỏi: Liệu cô Vicka có cảm thấy một sự khẩn cấp để loan truyền các thông điệp của Đức Mẹ không? Đáp: Dạ có.
Sunday, November 9, 20251:27 PM(View: 21)
Sau đây là phần phỏng vấn của Luật Sư Jan Connell thuộc trung tâm Pittsburgh Center for Peace dành cho thị nhân Vicka vào ngày 16/7/1988: Hỏi: Cô có bịnh không? Đáp: Dạ tôi đang chịu đau khổ. Tôi bị đau đầu nhiều. Hỏi: Cô Vicka, tại sao cô lại có cơn đau này? Đáp: Đức Mẹ mời gọi tôi hãy chịu đau khổ sau khi Mẹ cho tôi được nhìn thấy Thiên Đàng và hoả ngục...
Sunday, November 9, 20257:55 AM(View: 37)
Đúng hai năm rưỡi sau khi qua đời, Mẹ tôi bỗng xuất hiện trong phòng, dưới hình dạng con người. Mẹ trông thật buồn bã. Mẹ tôi nói: “Các con đã bỏ quên Mẹ trong Luyện Ngục!” Tôi ngạc nhiên hỏi lại: “Ủa, cho tới bây giờ mà Mẹ còn ở trong Luyện Ngục hay sao?” Mẹ tôi đáp: “Đúng thế! Mẹ vẫn còn ở trong Luyện Ngục. Bóng tối vây phủ Linh Hồn Mẹ,
Sunday, November 9, 20257:50 AM(View: 35)
Lời chứng của một vị linh mục: Một cụ bà gần 80 tuổi qua đời. Cụ bà đó không ai khác là thân mẫu tôi. Tôi lặng lẽ chiêm ngắm gương mặt Mẹ dịu hiền nơi nhà nguyện nghĩa trang, trước khi hạ huyệt. Trong tâm tình con thảo và nhất là, trong tư cách Linh Mục, tôi thì thầm với Mẹ: “Mẹ à, từ ngày có trí khôn đến giờ, con chưa bao giờ thấy Mẹ lỗi phạm nặng nề...
Saturday, November 8, 20254:23 PM(View: 50)
1. Các con đừng lo sợ điều gì sẽ xẩy ra vào ngày mai. Thiên Chúa là Cha Thương Yêu đang chăm sóc cho các con hôm nay thì Ngài vẫn chăm sóc cho các con ngày mai và mỗi ngày như thế. Ngài sẽ che chở cho các con khỏi sự thống khổ hoặc Ngài sẽ ban cho con sức mạnh vô vàn để chịu đựng đau khổ.
Saturday, November 8, 20254:09 PM(View: 51)
1. Thánh Gerard Majella, DCCC khi còn là một em nhỏ thì ngài thường hay đến nhà thờ gần nhà để cầu nguyện trước một tượng Đức Mẹ. Một lần kia, ngài trở về nhà với một ổ bánh mì. Ngài kể cho người chị Bridget nghe rằng Chúa Giê su Hài Đồng đã ban bánh mì cho ngài. Khi ngài trưởng thành thì Thánh Gerard được biết đến là ngài thường hay làm phép lạ hoá bánh mì ra nhiều từ...
Saturday, November 8, 20253:00 PM(View: 49)
Khi ta cầu nguyện bằng chuỗi kinh Mân Côi thì giống như là ta đang đứng dưới chân cây Thánh Giá. Tuy nhiên chúng ta không chạy trốn và không ngừng cầu nguyện.

TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

Wednesday, October 15, 20254:12 PM(View: 62)

angel2TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

ĐTC Lêô XIV: Chỉ có Đức Kitô có thể đáp ứng khát vọng của tâm hồn chúng ta

Trong bài giáo lý tại buổi Tiếp kiến chung sáng thứ Tư ngày 15/10/2025, Đức Thánh Cha đã suy tư về cách Chúa Giêsu Phục Sinh đáp ứng những khát vọng trong tâm hồn con người. Chỉ có Người mới có thể ban tặng sự bình an đích thực và bền vững, nâng đỡ và lấp đầy khát vọng của chúng ta. Người đồng hành với chúng ta trên hành trình lịch sử, đôi khi đầy đau khổ; và Người, là cùng đích, dẫn chúng ta về Nhà Cha, nơi chúng ta được chờ đợi, yêu thương và cứu độ.

Tin Mừng Thánh Gioan (10,7.9-10):

Đức Giêsu lại nói với họ: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”

Bài giáo lý của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến,

Cho đến nay, trong các bài giáo lý của Năm Thánh, chúng ta đã cùng nhau suy gẫm lại cuộc đời của Đức Giêsu theo các sách Tin Mừng, từ khi Người sinh ra cho đến khi chịu chết và sống lại. Nhờ đó, cuộc hành hương trong hy vọng của chúng ta đã tìm thấy nền tảng vững chắc và con đường chắc chắn. Giờ đây, trong phần cuối của hành trình giáo lý, chúng ta sẽ để cho mầu nhiệm Đức Kitô, mầu nhiệm đạt đến đỉnh cao nơi sự Phục Sinh, tỏa sáng ánh sáng cứu độ của Người khi tiếp xúc với thực tại nhân sinh và lịch sử hiện tại, với những vấn nạn và thách đố của nó.

Chúng ta được tạo dựng để vui hưởng sự sống dồi dào

Đời sống của chúng ta được đánh dấu bởi vô vàn biến cố, đầy những sắc thái và kinh nghiệm khác nhau. Có lúc chúng ta cảm thấy vui mừng, lúc khác buồn bã; đôi khi mãn nguyện, đôi khi lại căng thẳng, hài lòng hay chán nản. Chúng ta sống một cuộc sống bận rộn, tập trung để đạt được kết quả, thậm chí đạt được những mục tiêu cao cả, danh giá. Ngược lại, cũng có khi chúng ta rơi vào tình trạng lửng lơ, bấp bênh, chờ đợi thành công và sự nhìn nhận mà dường như mãi chẳng đến, hoặc chẳng bao giờ đến. Tóm lại, chúng ta ở trong một tình cảnh nghịch lý: chúng ta mong được hạnh phúc, thế nhưng thật khó để luôn hạnh phúc và không có điều đau buồn nào. Chúng ta phải đối diện với giới hạn của mình, nhưng đồng thời lại mang trong lòng một thôi thúc không thể cưỡng lại là cố gắng vượt qua chúng. Chúng ta cảm nhận sâu xa rằng mình luôn thiếu một điều gì đó.

Thật ra, chúng ta được tạo dựng không phải để thiếu thốn, mà là để viên mãn, để vui hưởng sự sống – sự sống dồi dào, như lời Đức Giêsu trong Tin Mừng Thánh Gioan (x. Ga 10,10).

Khát vọng sâu thẳm trong lòng chúng ta chỉ có thể tìm thấy câu trả lời sau cùng không phải trong địa vị, quyền lực hay của cải, nhưng trong sự xác tín rằng có Đấng bảo đảm cho khát vọng nền tảng ấy của nhân loại chúng ta; trong nhận thức rằng kỳ vọng này sẽ không bị thất vọng hay tiêu tan. Niềm xác tín ấy chính là niềm hy vọng. Điều này không có nghĩa là suy nghĩ cách lạc quan: sự lạc quan thường khiến chúng ta thất vọng, khiến kỳ vọng của chúng ta sụp đổ, trong khi hy vọng lại hứa hẹn và hoàn thành.

Đấng Phục Sinh là nguồn nước hằng sống

Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu Phục Sinh là bảo đảm cho sự giải thoát này! Chính Người là nguồn mạch làm thỏa cơn khát của chúng ta – cơn khát vô biên về sự viên mãn mà Chúa Thánh Thần gieo vào lòng chúng ta. Thật vậy, sự Phục Sinh của Đức Kitô không chỉ là một biến cố trong lịch sử loài người, nhưng là sự kiện đã biến đổi lịch sử ấy từ bên trong.

Chúng ta hãy nghĩ đến một nguồn nước. Đặc tính của nó là gì? Nó làm dịu cơn khát và làm tươi mát các thụ tạo, tưới nhuần mặt đất, cây cối, làm cho mọi sự sinh hoa kết trái và sống động – những điều nếu không có nước sẽ khô cằn, tàn úa. Nó đem lại nghỉ ngơi cho người lữ hành mệt mỏi, cho họ niềm vui của một ốc đảo tươi mát. Nguồn nước xuất hiện như một món quà nhưng không cho thiên nhiên, cho muôn loài và cho con người. Không có nước, chúng ta không thể sống.

Đấng Phục Sinh là nguồn nước hằng sống – nguồn không bao giờ cạn khô hay bị ô nhiễm. Nguồn ấy luôn tinh khiết và sẵn sàng cho bất cứ ai khát. Và càng nếm hưởng mầu nhiệm Thiên Chúa, chúng ta càng bị Người lôi cuốn, mà chẳng bao giờ được thỏa mãn hoàn toàn. Thánh Augustinô, trong quyển thứ mười của tác phẩm Tự thú, đã diễn tả chính khát vọng vô tận này của con tim chúng ta trong Bài ca về vẻ đẹp trứ danh: “Chúa đã tỏa hương thơm của Ngài, con hít thở và hướng về Ngài, con đã nếm và con đói khát; Ngài đã chạm đến con, và con bừng cháy ước ao bình an của Ngài” (Tự thú, X, 27, 38).

Chỉ mình Đức Giêsu Phục Sinh mới trả lời được những vấn nạn sâu thẳm nhất trong lòng chúng ta

Với sự Phục Sinh của mình, Đức Giêsu đã bảo đảm cho chúng ta một nguồn sự sống vĩnh cửu: Người là Đấng Hằng Sống (x. Kh 1,18), là Đấng yêu mến sự sống, là Đấng chiến thắng mọi sự chết. Vì thế, Người có thể mang lại cho chúng ta sự hồi phục trên hành trình trần thế và bảo đảm cho chúng ta sự nghỉ ngơi trọn hảo trong cõi vĩnh hằng. Chỉ mình Đức Giêsu chịu chết và sống lại mới trả lời được những vấn nạn sâu thẳm nhất trong lòng chúng ta: Liệu có thật sự có một đích đến cho chúng ta không? Đời sống của chúng ta có ý nghĩa gì? Và làm sao có thể bù đắp được nỗi đau khổ của biết bao người vô tội?

Đức Giêsu Phục Sinh không ban xuống một câu trả lời “từ trên cao”, nhưng Người trở thành bạn đồng hành của chúng ta trên hành trình này – một hành trình thường đầy gian khó, đau thương và huyền nhiệm. Chỉ mình Người mới có thể đổ đầy bình nước trống rỗng của chúng ta, khi cơn khát trở nên không thể chịu đựng.

Đấng Phục Sinh là dẫn chúng ta về Nhà Cha

Và chính Người cũng là đích đến cuộc hành trình của chúng ta. Nếu không có tình yêu của Người, chuyến đi cuộc đời sẽ trở thành một cuộc lang thang vô định, một lạc hướng bi thảm, không bến đỗ. Chúng ta là thụ tạo mỏng giòn. Sai lầm là một phần của nhân tính – là vết thương của tội lỗi khiến chúng ta sa ngã, buông xuôi, tuyệt vọng. Phục sinh nghĩa là đứng dậy, là chỗi dậy trên đôi chân mình. Đấng Phục Sinh là Đấng bảo đảm cho bến đỗ, Người dẫn chúng ta về nhà, nơi chúng ta được chờ đợi, được yêu thương và được cứu độ. Đi cùng với Người nghĩa là cảm nghiệm được rằng, bất chấp mọi sự, chúng ta vẫn được nâng đỡ, được làm dịu khát và được thêm sức giữa những thử thách, những mệt nhọc nặng nề như đá tảng đè nặng, tưởng chừng có thể ngăn cản hoặc làm chệch hướng câu chuyện cuộc đời của chúng ta.

Anh chị em rất thân mến, từ sự Phục Sinh của Đức Kitô tuôn trào niềm hy vọng, niềm hy vọng ấy giúp chúng ta nếm trước – dù giữa bao vất vả của cuộc sống – một sự bình an sâu thẳm và tràn đầy niềm vui, thứ bình an mà chỉ mình Người mới có thể ban cho chúng ta, vào lúc cuối cùng, và không bao giờ kết thúc.

Vatican News