Cùng hợp tác
(30.09.2018 – Chúa Nhật XXVI Thường Niên năm B)
Lời Chúa: Ds 11,25-29; Gc 5,1-6; Mc 9,38-43.45.47-48
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô
38 Khi ấy, ông Gio-an nói với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” 39 Đức Giê-su bảo : “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. 40 Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. 41 “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu. 42 “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. 43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. 45 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. 47 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi ; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.”
Cùng hợp tác
Đức Giêsu chọn gọi và huấn luyện các tông đồ để giao phó Giáo Hội của Người cho. Các ông là những người ít học chẳng có thế giá. Vậy mà Người vẫn tín nhiệm, cầu nguyện với Chúa Cha rồi chọn và sai đi loan báo Tin Mừng. Các ông nghĩ chỉ mình mới được tuyển chọn, mới đích thực là môn đệ của Thầy, thuộc “phe” Thầy với trọng trách loan báo.
Trong Tin Mừng hôm nay, ông Gioan nhìn thấy có những người không thuộc “phe” Thầy cũng lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Với suy nghĩ tự nhiên của con người đơn sơ, ông vội về “méc” và báo công với Thầy: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” (Mc 9,38). Các ông nghĩ mình được độc quyền trong việc làm phép lạ nhân danh Thầy. Tưởng Thầy sẽ đồng tình mà tìm cách xử lý, nhưng chính Thầy lại dẹp tan tư tưởng của các ông: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” (Mc 9,39). Thầy nhắc nhở và dạy các ông phải hợp tác, đồng lòng chung sức với những người có thiện chí, vì ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. Sau này chính Chúa đã biến đổi, rèn luyện ông Gioan trở nên một người mới, thành “người môn đệ Chúa yêu” và chỉ còn một mình ông trong tông đồ đoàn theo Thầy đến chân thập giá.
Những khác biệt trong Giáo Hội đa dạng đều có thể bổ túc cho nhau, làm nên một Giáo Hội với vẻ đẹp muôn màu, muôn sắc, khi được múc lấy sức sống từ Chúa Kitô và cùng xuất phát từ ơn Chúa Thánh Thần. Đó là hoa trái của tình hiệp nhất yêu thương.
Trong đời sống hằng ngày, nhiều khi chúng con cũng có thái độ khép kín, chỉ đóng khung cho riêng mình, nghĩ chỉ mình mới xứng đáng làm việc này việc nọ nên không chịu hợp tác với người khác. Nhưng hoa trái của Chúa Thánh Thần luôn dồi dào phong phú trong mỗi người bằng nhiều cách và nơi những con người khác nhau: “Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung” (1Cr 12,7). Chúng con cần tôn trọng thiện chí và những đóng góp của những người khác, dù cách làm của họ có khác biệt với mình.
Ngày nay nhiều người còn lối sống “đèn nhà ai nhà ấy sáng”, chỉ biết có mình hay gia đình mình, còn anh em ra sao mặc kệ họ. Nhưng Chúa muốn chúng con sống cởi mở, thân thiện với mọi người, xóa bỏ những thành kiến ganh tị mà xích lại gần nhau, hợp sức đồng lòng để làm những điều tốt lành, cho thế giới này đẹp hơn lên. Chúa vẫn mời gọi tất cả mọi người chúng con dù ở giai cấp địa vị nào, làm nghề nghiệp gì đều sống gắn bó với Chúa, để cùng ra đi loan báo Tin Mừng, làm nhân chứng cho Tình Yêu. Đức Giêsu còn hứa rằng: “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu” (Mc 9,41).
Người ta thường bảo: “Lời nói lung lay, gương bày lôi cuốn”. Thực sự để làm gương tốt, gương sáng cho mọi người mới khó, chứ làm gương xấu thì quá dễ, khỏi phải tập tành! Đức Giêsu đã lên tiếng cảnh báo ta đừng làm cớ cho người khác vấp phạm: “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn” (Mc 9,43). Nghe cái bản án dành cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã đáng phải chịu mà sợ hãi khiếp kinh! Vậy mà… “còn hơn để nó làm như vậy”. Trong cuộc sống, có nhiều lần chúng con có thể đã cố tình, hay ít nhất vì vô tình mà gây nên gương xấu, làm cho người ta vấp ngã cách này thế khác! Nhưng cả bấy nhiêu lần chúng con đều được bỏ qua, tha trắng không phải chịu hình phạt nào nhãn tiền. Chẳng phải vì vậy mà cứ tiếp tục, nhưng phải luôn nhìn vào mình mà xét lại, để tránh làm cớ, làm gương xấu trực tiếp hay gián tiếp, mà làm người khác xấu đi theo gương của mình.
Quan trọng hơn nữa, Người khuyến cáo phải loại bỏ mọi nguyên nhân làm mình phạm tội: “Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt (Mc 9,43-48). Đã có ai dám móc mắt, chặt tay kẻo mình phạm tội? Điều răn thứ năm cấm hủy hoại thân xác mình và mọi người cơ mà! Nhưng ở đây Chúa muốn con loại bỏ, triệt để xa tránh những hoàn cảnh đưa đến phạm tội, cho dù phải từ bỏ những gì là gần gũi, gắn bó thân thương nhất, cả những gì mình yêu quí nhất.
Ngày nay có một thực tại đau lòng, để an thân cho mình, người ta lại dám… “móc mắt, chặt tay” người khác, khi hủy hoại những thai nhi vô tội… Ngược lại là một nghịch lý rất thực tế và cao đẹp nơi các thánh tử đạo: sẵn sàng chịu chặt đầu, chặt tay chân, phanh thây chứ không thà phạm tội, chối Chúa, để minh chứng cho một tình yêu, sẵn sàng hy sinh cả mạng sống cho nước trời.
Lạy Chúa! xin cho con luôn biết soi mình trước Lời Chúa, để nhận ra những nguyên nhân làm con có thể ngã sa. Xin Chúa ngự trị tâm hồn con, cho con can đảm mạnh sức, để dứt khoát với tội lỗi từ trong những mầm mống sâu xa. Ước gì Chúa thực hiện trong con người yếu đuối, mê lầm của chúng con, cho chúng con can đảm từ bỏ, dứt khoát với những dịp tội còn đang níu kéo chúng con. Amen.
Én Nhỏ
(30.09.2018 – Chúa Nhật XXVI Thường Niên năm B)
Lời Chúa: Ds 11,25-29; Gc 5,1-6; Mc 9,38-43.45.47-48
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô
38 Khi ấy, ông Gio-an nói với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” 39 Đức Giê-su bảo : “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. 40 Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. 41 “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu. 42 “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. 43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. 45 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. 47 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi ; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.”
Cùng hợp tác
Đức Giêsu chọn gọi và huấn luyện các tông đồ để giao phó Giáo Hội của Người cho. Các ông là những người ít học chẳng có thế giá. Vậy mà Người vẫn tín nhiệm, cầu nguyện với Chúa Cha rồi chọn và sai đi loan báo Tin Mừng. Các ông nghĩ chỉ mình mới được tuyển chọn, mới đích thực là môn đệ của Thầy, thuộc “phe” Thầy với trọng trách loan báo.
Trong Tin Mừng hôm nay, ông Gioan nhìn thấy có những người không thuộc “phe” Thầy cũng lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Với suy nghĩ tự nhiên của con người đơn sơ, ông vội về “méc” và báo công với Thầy: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” (Mc 9,38). Các ông nghĩ mình được độc quyền trong việc làm phép lạ nhân danh Thầy. Tưởng Thầy sẽ đồng tình mà tìm cách xử lý, nhưng chính Thầy lại dẹp tan tư tưởng của các ông: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” (Mc 9,39). Thầy nhắc nhở và dạy các ông phải hợp tác, đồng lòng chung sức với những người có thiện chí, vì ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. Sau này chính Chúa đã biến đổi, rèn luyện ông Gioan trở nên một người mới, thành “người môn đệ Chúa yêu” và chỉ còn một mình ông trong tông đồ đoàn theo Thầy đến chân thập giá.
Những khác biệt trong Giáo Hội đa dạng đều có thể bổ túc cho nhau, làm nên một Giáo Hội với vẻ đẹp muôn màu, muôn sắc, khi được múc lấy sức sống từ Chúa Kitô và cùng xuất phát từ ơn Chúa Thánh Thần. Đó là hoa trái của tình hiệp nhất yêu thương.
Trong đời sống hằng ngày, nhiều khi chúng con cũng có thái độ khép kín, chỉ đóng khung cho riêng mình, nghĩ chỉ mình mới xứng đáng làm việc này việc nọ nên không chịu hợp tác với người khác. Nhưng hoa trái của Chúa Thánh Thần luôn dồi dào phong phú trong mỗi người bằng nhiều cách và nơi những con người khác nhau: “Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung” (1Cr 12,7). Chúng con cần tôn trọng thiện chí và những đóng góp của những người khác, dù cách làm của họ có khác biệt với mình.
Ngày nay nhiều người còn lối sống “đèn nhà ai nhà ấy sáng”, chỉ biết có mình hay gia đình mình, còn anh em ra sao mặc kệ họ. Nhưng Chúa muốn chúng con sống cởi mở, thân thiện với mọi người, xóa bỏ những thành kiến ganh tị mà xích lại gần nhau, hợp sức đồng lòng để làm những điều tốt lành, cho thế giới này đẹp hơn lên. Chúa vẫn mời gọi tất cả mọi người chúng con dù ở giai cấp địa vị nào, làm nghề nghiệp gì đều sống gắn bó với Chúa, để cùng ra đi loan báo Tin Mừng, làm nhân chứng cho Tình Yêu. Đức Giêsu còn hứa rằng: “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu” (Mc 9,41).
Người ta thường bảo: “Lời nói lung lay, gương bày lôi cuốn”. Thực sự để làm gương tốt, gương sáng cho mọi người mới khó, chứ làm gương xấu thì quá dễ, khỏi phải tập tành! Đức Giêsu đã lên tiếng cảnh báo ta đừng làm cớ cho người khác vấp phạm: “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn” (Mc 9,43). Nghe cái bản án dành cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã đáng phải chịu mà sợ hãi khiếp kinh! Vậy mà… “còn hơn để nó làm như vậy”. Trong cuộc sống, có nhiều lần chúng con có thể đã cố tình, hay ít nhất vì vô tình mà gây nên gương xấu, làm cho người ta vấp ngã cách này thế khác! Nhưng cả bấy nhiêu lần chúng con đều được bỏ qua, tha trắng không phải chịu hình phạt nào nhãn tiền. Chẳng phải vì vậy mà cứ tiếp tục, nhưng phải luôn nhìn vào mình mà xét lại, để tránh làm cớ, làm gương xấu trực tiếp hay gián tiếp, mà làm người khác xấu đi theo gương của mình.
Quan trọng hơn nữa, Người khuyến cáo phải loại bỏ mọi nguyên nhân làm mình phạm tội: “Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt (Mc 9,43-48). Đã có ai dám móc mắt, chặt tay kẻo mình phạm tội? Điều răn thứ năm cấm hủy hoại thân xác mình và mọi người cơ mà! Nhưng ở đây Chúa muốn con loại bỏ, triệt để xa tránh những hoàn cảnh đưa đến phạm tội, cho dù phải từ bỏ những gì là gần gũi, gắn bó thân thương nhất, cả những gì mình yêu quí nhất.
Ngày nay có một thực tại đau lòng, để an thân cho mình, người ta lại dám… “móc mắt, chặt tay” người khác, khi hủy hoại những thai nhi vô tội… Ngược lại là một nghịch lý rất thực tế và cao đẹp nơi các thánh tử đạo: sẵn sàng chịu chặt đầu, chặt tay chân, phanh thây chứ không thà phạm tội, chối Chúa, để minh chứng cho một tình yêu, sẵn sàng hy sinh cả mạng sống cho nước trời.
Lạy Chúa! xin cho con luôn biết soi mình trước Lời Chúa, để nhận ra những nguyên nhân làm con có thể ngã sa. Xin Chúa ngự trị tâm hồn con, cho con can đảm mạnh sức, để dứt khoát với tội lỗi từ trong những mầm mống sâu xa. Ước gì Chúa thực hiện trong con người yếu đuối, mê lầm của chúng con, cho chúng con can đảm từ bỏ, dứt khoát với những dịp tội còn đang níu kéo chúng con. Amen.
Én Nhỏ