Cầu Nguyện Luôn
(20.10.2019 – Chúa Nhật XXIX TNC – Chúa Nhật Truyền Giáo)
Lời Chúa: Xh 17,8-13; 2Tm 3,14-4,2; Lc 18,1-8
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
1 Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”
6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? 8Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng? “
Cầu Nguyện Luôn
Lòng trung thành đòi hỏi con người phải cố gắng, kiên nhẫn khi gặp khó khăn, gian nan thử thách. Trong mối tương quan với Chúa, nhiều người chỉ “sốt sắng có cơn” khi được hưởng những sự tốt lành may mắn. Còn khi ao ước cầu khẩn mãi sự gì mà không được như ý, họ chán nản bỏ cuộc, mất niềm tin và trở thành người khô khan nguội lạnh.
Qua câu chuyện bà góa và ông quan tòa trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dạy phải luôn trung thành, kiên nhẫn và cầu nguyện luôn, sẽ đạt tới điều tốt đẹp nhất. “Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.” Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?” (Lc 18, 4b-7). Thời đó người mồ côi góa bụa, người ngoại không được bảo vệ. Nhưng thái độ kiên trì của bà góa này cũng sẽ biến đổi được cách hành xử của quan tòa bất chính, dù chỉ vì một lý do là làm ta nhức đầu, huống là một Thiên Chúa nhân lành lại không minh xét cho con cái mình ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Nhưng làm sao để thực hành cầu nguyện ngày đêm, trong cơn lốc công việc của cuộc sống hàng ngày? Thưa có thể biến mỗi công việc mình làm trở thành hành vi cầu nguyện. Dù là ăn uống, làm việc hay nghỉ ngơi luôn hướng lòng về Chúa, làm việc với Chúa, nghỉ ngơi trong Chúa chính là cầu nguyện liên lỉ, gắn bó mật thiết với Chúa, biến cuộc đời mình thành một đời cầu nguyện không ngừng.
Nhiều người quan niệm cầu nguyện chỉ là xin xỏ, nài nỉ Chúa ban mọi thứ ơn, là đọc kinh thật nhiều… Cầu nguyện là trải lòng và mọi nỗi vui buồn sướng khổ với Chúa, trong mọi nơi mọi lúc, trong mối tương quan thân tình, gần gũi, gặp gỡ Chúa, chiêm ngắm trong niềm vui an bình khi được lòng bên lòng, như cô Maria “chọn phần tốt nhất” bên Chúa ngày xưa. “Trước thánh nhan, lạy Chúa! ôi vui sướng tràn trề, ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi.” Một khi tôi đón nhận Ngài vào nhà mình thì hạnh phúc ngập lòng và được no thỏa cõi lòng. Tôi sẽ không tìm kiếm, xin xỏ, nài nỉ nhiều chuyện nữa, không lo phải nói thế nào trong tình Cha yêu thương. Khi sống đức tin mạnh mẽ, một lòng phó thác tin cậy vững vàng như bé ngủ yên trong tay Chúa như mẹ hiền, sẽ vững dạ an tâm dù đời đầy sóng gió.
Dầu vậy, Đức Giêsu còn đặt câu hỏi: “Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18,18b).
Chúa ơi! con vẫn trông cậy Chúa, lòng con tin tưởng nơi Ngài. Con hy vọng vào Ngài, đời con nương bóng Chúa thôi. Con xin trao về Chúa niềm tin và ước mơ này, được quên đi những âu lo, tìm vui theo bước chân Cha.” (Thánh ca).
Én Nhỏ