Ánh Sáng Và Bóng Tối
(22.03.2020 – Chúa Nhật IV Mùa Chay năm A)
Lời Chúa: 1Sm 16,1b.6-7.10-13; Ep 5,8-14; Ga 9,1-41
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
1 Khi ấy, ra khỏi Đền Thờ, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh. 2 Các môn đệ hỏi Người : “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta ?” 3 Đức Giê-su trả lời : “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh. 4 Chúng ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng ; đêm đến, không ai có thể làm việc được. 5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian.”
6 Nói xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, 7 rồi bảo anh ta : “Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa” (Si-lô-ác có nghĩa là : người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
8 Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói : “Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao ?” 9 Có người nói : “Chính hắn đó !” Kẻ khác lại rằng : “Không phải đâu ! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi !” Còn anh ta thì quả quyết : “Chính tôi đây !” 10 Người ta liền hỏi anh : “Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế ?” 11 Anh ta trả lời : “Người tên là Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo : ‘Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa.’ Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy.” 12 Họ lại hỏi anh : “Ông ấy ở đâu ?” Anh ta đáp : “Tôi không biết.”
13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu. 14 Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sa-bát. 15 Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời : “Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.” 16 Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói : “Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát” ; kẻ thì bảo : “Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy ?” Thế là họ đâm ra chia rẽ. 17 Họ lại hỏi người mù : “Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh ?” Anh đáp : “Người là một vị ngôn sứ !”
18 Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. 19 Họ hỏi : “Anh này có phải là con ông bà không ? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được ?” 20 Cha mẹ anh đáp : “Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh. 21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó ; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được.” 22 Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô. 23 Vì thế, cha mẹ anh mới nói : “Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó.”
24 Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo : “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi.” 25 Anh ta đáp : “Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều : trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được !” 26 Họ mới nói với anh : “Ông ấy đã làm gì cho anh ? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào ?” 27 Anh trả lời : “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa ? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng ?” 28 Họ liền mắng nhiếc anh : “Có mày mới là môn đệ của ông ấy ; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê. 29 Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê ; nhưng chúng ta không biết ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến.” 30 Anh đáp : “Kể cũng lạ thật ! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi ! 31 Chúng ta biết : Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi ; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy. 32 Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. 33 Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì.” 34 Họ đối lại : “Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư ?” Rồi họ trục xuất anh.
35 Đức Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi : “Anh có tin vào Con Người không ?” 36 Anh đáp : “Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin ?” 37 Đức Giê-su trả lời : “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.” 38 Anh nói : “Thưa Ngài, tôi tin.” Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. 39 Đức Giê-su nói : “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử : cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù !”
40 Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng : “Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao ?” 41 Đức Giê-su bảo họ : “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng : ‘Chúng tôi thấy’, nên tội các ông vẫn còn !”
Ánh Sáng Và Bóng Tối
Trình thuật Tin Mừng hôm nay diễn tiến giống như cuộc gặp gỡ Đấng cứu độ của người phụ nữ Samari. Điều hay ở đây là Đức Giêsu luôn đi bước trước trong tiến trình gặp gỡ. Anh mù này đâu biết tìm gặp Người để xin cứu chữa. Thầy trò đi ngang qua thì “nhìn thấy” anh, vậy là có chuyện.
Mở đầu câu chuyện của Thầy trò, các môn đệ hỏi Thầy anh bị mù là tại anh hay cha mẹ anh? Đức Giêsu vào bài giảng luôn và khẳng định Người là ánh sáng thế gian: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh… Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian”. (Ga 9, 3.5). Rồi Người bắt đầu chữa cho anh mù. Ca chữa lành hôm nay có vẻ kỳ quặc: Người nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn rồi xức vào mắt anh và bảo anh đến hồ Silôac mà rửa. Anh vâng lời đến đó rửa, về thì con mắt tối tăm từ nhỏ của anh tới giờ được bừng sáng.
Chuyện anh được sáng mắt làm xôn xao dư luận từ những người nhìn thấy anh. Anh bắt đầu tuyên xưng đức tin với họ, mặc dù chỉ mới biết Người là “ông Giêsu” và không biết Người ở đâu nữa. Khi vừa tuyên xưng, đức tin của anh đã gặp thử thách vì họ đem anh đến với người Pharisêu để tra vấn, làm nhóm Pharisêu cãi vã rồi đâm ra chia rẽ. Còn anh khi đức tin bị thử thách được tôi luyện lại mạnh hơn, anh càng được “sáng” hơn, anh tuyên xưng Người là vị ngôn sứ.
Chưa hết, người Do Thái không tin anh mù tịt từ bé giờ bỗng dưng khỏi hẳn nhờ ông Giêsu mà họ không tin, nên gọi cha mẹ anh đến để tra vấn. Không biết vì sợ hãi hay không, ông bà khôn ngoan trả lời: “Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó”. (Ga 9,23). Sau cùng cùng họ lại lôi anh ta đến dạy rằng phải tôn vinh Thiên Chúa, còn họ biết ông Giêsu ấy là người tội lỗi. Anh lý luận với họ chắc chắn, anh phủ nhận điều ấy. Mắt tâm hồn anh càng được sáng tỏ, anh đơn sơ chọc họ: “Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?” (Ga 9,27b). Họ tự ái phẫn nộ mắc nhiếc, chửi rủa rồi trục xuất anh sau cuộc chất vấn căng thẳng vì nhất quyết không tin.
Biết vậy, khi gặp anh, Đức Giêsu thẩm vấn lại và trả lời để anh rõ và tin Người: “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.” (Ga 9, 37). Qua chuyện hấp dẫn, chất vấn sôi nổi của Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu chứng tỏ một thực tại nghịch lý trớ trêu: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử, cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!” (Ga 9,30).
Lạy Chúa! Chúa thật là ánh sáng đã chiếu soi vào sự tăm tối cuộc đời của chúng con. Xin cho mỗi chúng con mùa chay thánh biết đến với Chúa, qua lời mời gọi của Chúa trong Lời Chúa, nơi các Bí tích, để chúng con từ trong tăm tối bước vào nguồn ánh sáng cứu độ của Chúa. Ttong ánh sáng diệu kỳ của Chúa, đức tin của chúng con sẽ vượt qua thử thách mà vững mạnh giữa bao sóng gió thế trần.
Hôm nay thánh Phaolô khuyên nhủ tín hữu Êphêsô cũng như mỗi chúng con: “xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng; mà ánh sáng đem lại tất cả những gì là thánh thiện, công chính và chân thật. Anh em hãy xem điều gì đẹp lòng Chúa. (Ep 5,8-10).
Én Nhỏ