25 Tháng Tư 20247:09 SA(Xem: 12)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Một người kể cảm nghiệm như sau: “Khi chúng tôi đang ở vùng Cyprus thì chúng tôi đi du lịch ở xa nên thuê xe hơi đi. Khi đi được một lúc thì chúng tôi bị lạc vào một con đường khác và bị mất phương hướng. Lúc đó khoảng 2:00 g sáng.
24 Tháng Tư 20249:29 CH(Xem: 15)
8 ĐIỀU HỨA CỦA ĐỨC MẸ KHI MẶC ÁO ĐỨC BÀ MẦU NÂU Áo Đức Bà Mầu Nâu làm một Á Bí Tích của người Công Giáo. Khi mặc áo Đức Bà Mầu Nâu thì Đức Mẹ Maria sẽ bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự dữ. Sau đây là 12 điều hứa của Đức Mẹ khi ta mặc Áo Đức Bà. 1. Những ai chết mà mặc Áo Đức Bà Mầu Nâu thì sẽ không rớt vào lửa hoả ngục đời đời.
22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 53)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.
22 Tháng Tư 20245:32 CH(Xem: 63)
Năm 2004, tôi đã dịch và viết nhiều sách trong năm này. Một trong những tác phẩm mà tôi đã dịch và sưu tầm có tên là 50 Tuần Cửu Nhật Gõ Cửa Thiên Đàng. Sau đây là bản dịch mà tôi đã cố gắng dịch thuật, bản chính ở phía dưới bằng tiếng Anh là từ Cố LM Don Dolindo Ruotolo. Ngài là một nhà thần bí người Ý. Những lời cầu này là do Chúa Giêsu ban cho Cố LM...
18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 75)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 64)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 52)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 62)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 60)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 58)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.

Sứ Điệp Fatima 100 Năm 1917-2017 #2

26 Tháng Năm 20175:27 CH(Xem: 1921)
mefSứ Điệp Fatima 100 Năm 1917-2017 #2

3/ Lòng Đạo Đức Của Thánh Trẻ Giaxinta Marto.

Chứng từ của Chị Luxia được ghi lại trong cuốn Hồi Ký viết theo lệnh truyền của Đức Cha José Alves Correia da Silva, Giám Mục giáo phận Leiria-Fatima.

Trọng kính Đức Cha,

Giờ đây đã đến lúc con phải trả lời câu Cha Sở Galamba hỏi con:

- Đâu là cảm tưởng của những người có dịp tiếp xúc với Giaxinta?

Thật là câu hỏi khó trả lời, bởi lẽ con đâu biết được những gì xảy ra trong nội tâm người khác và như thế, con đâu biết được cảm tưởng của họ ra sao. Con chỉ có thể nói về những gì chính con cảm thấy và mô tả các cảm xúc bên ngoài của nhiều người khác đối với em Giaxinta mà thôi.

Điều mà con cảm nghiệm khi ở gần Giaxinta, cũng giống như điều mà một người cảm nhận khi sống gần một người đạo đức thánh thiện, luôn kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa.

Bé Giaxinta luôn có thái độ giản dị, nghiêm trang và dễ thương, hầu như minh chứng sự hiện diện của Thiên Chúa trong mọi hành động của em. Đây là điều chỉ thường xảy ra nơi những người lớn tuổi và đã tiến xa trên đường thánh thiện. Con không bao giờ trông thấy em tỏ ra nhẹ dạ hoặc yêu thích quá đáng đối với trò chơi hoặc đối với các đồ trang sức, giống như các trẻ em cùng lứa tuổi. Tư cách này em chỉ có sau khi đã được diễm phúc trông thấy Đức Mẹ hiện ra, bởi vì trước đó, em là trẻ đứng hàng đầu trong việc đỏm dáng và ngang chướng!

Những người từ xa đến gặp chúng con - hoặc vì tò mò hoặc do lòng đạo đức - thường cảm nhận một điều gì siêu nhiên khi tiếp xúc với Giaxinta. Đôi khi họ đến nhà gặp con và nói:

- Chúng tôi vừa nói chuyện với Giaxinta và Phanxicô. Ở cạnh hai em, tôi như cảm nhận một cái gì đó có tính cách siêu nhiên.

Nhiều lúc những người này muốn con giải thích cho họ biết, tại sao họ lại cảm nghiệm như thế. Nhưng vì con không biết phải giải thích ra sao, nên con chỉ nhún vai và giữ thinh lặng. Con thường nghe đi nghe lại nhiều lần nhận xét này.

Một ngày, có hai Linh Mục và một người đàn ông đến nhà con. Trong khi mẹ con mở cửa và mời khách vào, con liền ba chân bốn cẳng leo lên gác thượng để trốn. Mẹ con, sau khi đưa khách vào nhà, liền để khách ngồi đó, để ra gọi con ngoài sân, nơi hai mẹ con vừa ở đó. Không trông thấy con ở đâu cả, mẹ con còn nán lại để tìm con. Trong khi chờ đợi, người khách gợi chuyện với mẹ con. Ông ta nói:

- Chúng tôi muốn nghe con bà nói như thế nào. Phần tôi, tôi thật xúc động trước nét ngây thơ và thành thật của Giaxinta và của anh bé. Nếu con của bà không nói ngược lại, thì tôi sẽ tin. Tôi không biết diễn tả ra sao điều tôi cảm nghiệm được khi ở gần hai trẻ kia.

Vì mẹ con không tìm ra con nên ba người khách buộc lòng phải ra về. Mẹ con nói:
- Nhiều lúc con bé chạy chơi với các trẻ khác trong làng, và không tài nào kiếm được nó!

Ba người khách đáp:
- Thiệt là uổng! Chúng tôi đã được hân hạnh nói chuyện với hai trẻ kia, nên chúng tôi rất ao ước được nói chuyện với con gái của bà. Nhưng không sao, chúng tôi sẽ trở lại vào một lần khác.

Vào một ngày Chúa Nhật, sau Thánh Lễ, các bạn con ở xóm Moita là Maria, Rosa+Anna Caetano và Maria+Anna Brogueira, đến xin phép mẹ con cho con được đi chơi cả ngày với các bạn. Khi được mẹ con chấp thuận, các bạn con bảo con rủ hai em Phanxicô và Giaxinta cùng đi. Sau khi được cô dượng đồng ý, chúng con lên đường đi Moita. Ăn trưa xong, bé Giaxinta bắt đầu ngủ gục. Ông José Alves liền bảo một người cháu bế Giaxinta đặt vào giường. Chỉ một lúc sau, bé Giaxinta đã ngủ say. Người dân trong xóm bắt đầu tụ họp để chơi với chúng con buổi chiều hôm ấy. Và trong niềm ao ước được thấy Giaxinta, họ liền vào phòng xem bé đã thức giấc chưa. Họ ngạc nhiên thấy bé ngủ say, với nụ cười điểm trên đôi môi và dáng điệu giống vị thiên thần tí hon, đang chắp tay hướng về Trời. Phòng ngủ bỗng chốc đầy người tò mò đến xem bé Giaxinta ngủ. Ai ai cũng muốn nhìn bé và thật miễn cưỡng khi phải nhường chỗ cho người khác đến chiêm ngắm bé. Bà vợ ông José Alves và các cháu bà trầm trồ:

 - Đúng là một thiên thần tí hon!

Và, như được lòng kính trọng thôi thúc, mấy bà cháu liền quỳ xuống cạnh giường bé Giaxinta mãi cho đến gần 4 giờ rưỡi, khi con đến đánh thức bé Giaxinta dậy để đi lần hạt nơi đồi Cova-da-Iria và sau đó trở về nhà.

 4/ Lòng Đạo Đức Khác Thường Của Thánh Trẻ Phanxicô Marto.

 Em Phanxicô có những nét thật đặc biệt. Em luôn luôn tươi cười, dễ thương, nhường nhịn và chơi đùa với hết mọi trẻ, không phân biệt chọn lựa riêng trẻ nào cả. Thỉnh thoảng, em chỉ rút lui khỏi nhóm, khi có điều gì mà em cho là không tốt. Nếu các trẻ hỏi tại sao bỏ đi thì em trả lời:

 - Bởi vì các bạn không dễ thương!

 hoặc:

 - Bởi vì mình không muốn chơi nữa!

 Trong thời gian Phanxicô bị bệnh, các trẻ ra vào phòng em cách tự do. Đôi khi các trẻ đứng bên ngoài và nói chuyện qua cửa sổ với em, hỏi thăm em có khoẻ hơn không, vv.. Nếu có ai hỏi em có muốn vài trẻ em ở lại chơi cho có bạn không thì em trả lời không. Em chỉ thích ở một mình. Thỉnh thoảng em nói với con:

 - Em chỉ thích Chị và Giaxinta ở lại đây thôi!

 Trước mặt những người lớn đến thăm, em thường giữ thinh lặng và trả lời vắn tắt những câu khách hỏi. Những người đến thăm em - người trong xóm hoặc người từ nơi khác - thường ngồi cạnh giường em, đôi khi lâu thật lâu. Những người này nói:

 - Tôi không rõ Phanxicô có cái gì đặc biệt. Nhưng tôi cảm thấy thật thoải mái khi được ở gần em.

 Một ngày, sau khi đã ở lại phòng Phanxicô một lúc, mấy người hàng xóm nói với mẹ và cô con rằng:

 - Có một mầu nhiệm mà chúng tôi không hiểu nổi: hai trẻ này cũng giống các trẻ khác. Các em thường không nói năng gì hết, nhưng ở gần các em, người ta cảm thấy một cái gì đó, không giống các trẻ khác.

 Dì Romana, người láng giềng của cô con, một hôm nói với cô con:

 - Điều người ta cảm thấy khi bước vào phòng Phanxicô, giống như điều người ta cảm thấy khi bước chân vào thánh đường.

 Điều đáng nói là Dì Romana không tin tí nào về các cuộc Đức Mẹ hiện ra. Trong nhóm của Dì Romana còn có ba bà khác.

 Thật ra không có gì đáng ngạc nhiên, khi những người ấy cảm nghiệm được những tâm tình trên đây, bởi vì, các bà này thường gặp thấy nơi những người khác sự bám víu vào vật chất, nơi cuộc đời chóng qua và mỏng dòn này. Chỉ nguyên sự kiện được trông thấy Phanxicô và Giaxinta, khiến họ quy hướng tư tưởng về Người Mẹ trên Trời - Người Mẹ mà hai em có liên hệ chặt chẽ - về quê hương vĩnh cửu - nơi mà hai em hằng hân hoan sẵn sàng ra đi - về Thiên Chúa, Đấng mà hai em không ngừng tuyên bố là hai em yêu mến Ngài hơn cả cha mẹ ruột và sau cùng, về cả Hỏa Ngục nữa, nơi mà hai em nói với họ là họ sẽ rơi vào đó, nếu họ cứ tiếp tục phạm tội mất lòng Chúa.

 Về phương diện vật chất thì hai em Phanxicô và Giaxinta - theo lời người ta nói - cũng giống như các trẻ khác. Nhưng, nếu những người này, thường nhìn cuộc sống dưới nhãn quan vật chất, biết nâng cao tinh thần lên một chút thì họ sẽ thấy nơi hai em Phanxicô và Giaxinta có cái gì đó khác biệt với các trẻ khác cùng lứa tuổi.

 Viết tới đây con liền nhớ một chuyện liên quan đến Phanxicô và con xin ghi lại. Một hôm, có một bà ở Casa Velha tên là Mariana, vào phòng thăm Phanxicô. Bà đang âu sầu vì chuyện chồng bà dọa đuổi một người con ra khỏi nhà. Bà xin Phanxicô cầu cho hai cha con được làm hòa với nhau. Phanxicô trả lời:

 - Bác an tâm. Cháu sắp về Trời, và khi nào lên Trời rồi, cháu sẽ xin Đức Mẹ ban ơn này cho bác.

 Con không nhớ rõ câu chuyện xảy ra bao nhiêu ngày trước khi Phanxicô từ trần. Nhưng con nhớ là, ngay buổi chiều ngày Phanxicô qua đời, đứa con trai xin thân phụ tha lỗi lần cuối, điều mà người cha luôn từ chối, vì người con không chịu thi hành các điều kiện ông đặt ra. Nhưng chiều hôm ấy, đứa con trai cúi đầu chấp nhận hết mọi điều kiện do thân phụ đưa ra và nhờ thế, bình an được tái lập trong gia đình.

 (”Lucia racconta Fatima” (memorie lettere e documenti), Editrice Queriniana, 1999, trang 141-146 + ”Lucie raconte Fatima”, Desclée de Brouwer, 1978, trang 113-126 + ”Lucie raconte Fatima”, Fatima-Editions, 1976, trang 195-200 + Mémoires de Soeur Lucie, Secretariado dos Pastorinhos, FÁTIMA - PORTUGAL, 2001, trang 223).

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt