Mẹ Maria có phúc vì đã tin hơn là được làm Mẹ Thiên Chúa
Bài Phúc Âm cho Thứ Bảy Tuần XXVII hôm nay phải nói là bài Phúc Âm ngắn nhất trong các bài Phúc Âm cho phần phụng vụ lời Chúa. Vì bài Phúc Âm này chỉ có 2 câu vắn gọn mà thôi:
"Khi ấy, Chúa Giêsu đang giảng cho dân chúng, thì từ giữa đám dân chúng, có một phụ nữ cất tiếng nói rằng: 'Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!' Nhưng Người phán rằng: 'Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn'".
Qua 2 câu ngắn ngủi của bài Phúc Âm này, Thánh ký Luca thuật lại cho chúng ta biết về sự kiện có một người đàn bà nghe thấy Chúa Giêsu giảng dạy thì bị cảm kích nên đã lên tiếng ngợi khen mẹ của nhà đại giảng thuyết có phúc vì đã được cưu mang ngài và cho ngài bú, thế nhưng chính vị đại giảng thuyết gia này đã đính chính về cái phúc thật mẹ của Người có được không như người đàn bà ấy tưởng nghĩ.
Thật vậy, Chúa Giêsu có ý đề cao mẹ của Người về hạnh phúc thật nơi Mẹ không phải chỉ ở tầm mức thể lý là "cưu mang" Người và cho Người "bú" mớm như một người mẹ bình thường, mà trên hết và trước hết ở chỗ Mẹ đã "nghe và giữ lời Thiên Chúa", bằng không Mẹ đã vĩnh viễn không xứng đáng làm Mẹ của Người và có khả năng làm Mẹ của Người, Đấng Thiên Sai Cứu Thế, Đấng đến không phải để làm theo ý của mình mà là ý của Đấng đã sai Người (xem Gioan 6:38).
Thật vậy, Mẹ Maria đầy ân phúc đã chẳng những được Thiên Chúa ở cùng, được làm Mẹ Con Đấng Tối Cao, làm Mẹ Con Thiên Chúa (xem Luca 1:28,32,34), mà còn đầy ân phúc vì đã tin (xem Luca 1:45), đã xin vâng (xem Luca 1:38), "đã theo Con Chiên đến bất cứ nơi nào Con Chiên tới" (Khải Huyền 14:4), cho tới khi đứng bên Thánh Giá với con mình (xem Gioan 19:25).
Trong khi Bài Phúc Âm hôm nay liên quan đến hạnh phúc thật của chung những ai nghe và giữ Lời Chúa nhất là của người mẹ Chúa Giêsu, thì Bài Đọc 1 cho năm lẻ hôm nay theo Sách Tiên Tri Joel lại tiếp tục như hôm qua liên quan đến ngày của Chúa, một ngày gần đến trong Bài Đọc 1 hôm qua cũng như trong Bài Đọc 1 hôm nay, và trong Bài Đọc 1 hôm nay còn nói rõ thêm về địa điểm - ở "cánh đồng Giosaphát", về mục đích - "để phán xét mọi dân tộc chung quanh", về phương cách - "tra lưỡi hái, vì mùa gặt đã tới", về nguyên do - "vì bàn ép đã đầy, các chum đã tràn, vì tội ác của chúng đã gia tăng", và về hiện tượng - "có vô số dân tộc trong cánh đồng giết chóc... Mặt trời mặt trăng đã ra tối tăm, các vì sao đã mất ánh sáng..."
Tuy nhiên, vào ngày "phán xét mọi dân tộc chung quanh" như thế, trong khi "Ai-cập sẽ trở nên hoang vu; Iđumê sẽ trở thành rừng bị tiêu huỷ: lý do là tại chúng ngược đãi con cái Giuđa, và đổ máu vô tội trong lãnh thổ của chúng", thì ngược lại, nơi mảnh đất của dân tộc được Ngài tuyển chọn:
"Các núi sẽ nhỏ mật ngọt, các đồi sẽ chảy ra sữa; nước sẽ chảy qua các sông ở Giuđa, mạch nước từ đền thờ Chúa sẽ chảy ra tưới suối gai góc... Đất Giuđa sẽ có người cư ngụ đời đời, và Giêrusalem cũng sẽ có người cư ngụ từ đời nọ tới đời kia. Ta sẽ rửa sạch máu chúng mà trước Ta chưa rửa sạch, và Chúa sẽ ngự tại Sion... Chúa sẽ là niềm cậy trông của dân Người, là sức mạnh của con cái Israel. Các ngươi sẽ biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi, đang ngự trên Sion, núi thánh của Ta: Giêrusalem sẽ là thành thánh và các ngoại kiều không còn lai vãng qua đó nữa".
Bài Đáp Ca hôm nay đã liên kết ý nghĩa của cả Bài Đọc 1 về Vị Thiên Chúa "hiển trị" trong trời đất muôn vật, bất chấp những lực lượng sự dữ dường như gây trở ngại cho dự án và công cuộc của Người, được tiêu biểu nơi "Ai Cập" hay "Idume", với ý nghĩa của Bài Phúc Âm về "người hiền đức" ở chỗ họ tỏ ra biết "nghe và giữ lời Chúa" như Mẹ Maria.
1) Chúa hiển trị, địa cầu hãy hân hoan; hải đảo muôn ngàn, hãy mừng vui! Mây khói và sương mù bao toả chung quanh, công minh chính trực là nền kê ngai báu.
2) Núi non vỡ lở như mẩu sáp ong trước thiên nhan, trước thiên nhan Chúa tể toàn cõi đất. Trời xanh loan truyền sự công minh Chúa, và chư dân được thấy vinh hiển của Người.
3) Sáng sủa bừng lên cho người hiền đức, và niềm hoan hỉ cho kẻ lòng ngay. Người hiền đức, hãy mừng vui trong Chúa, và hãy ca tụng thánh danh Người!
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Bài Phúc Âm cho Thứ Bảy Tuần XXVII hôm nay phải nói là bài Phúc Âm ngắn nhất trong các bài Phúc Âm cho phần phụng vụ lời Chúa. Vì bài Phúc Âm này chỉ có 2 câu vắn gọn mà thôi:
"Khi ấy, Chúa Giêsu đang giảng cho dân chúng, thì từ giữa đám dân chúng, có một phụ nữ cất tiếng nói rằng: 'Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!' Nhưng Người phán rằng: 'Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn'".
Qua 2 câu ngắn ngủi của bài Phúc Âm này, Thánh ký Luca thuật lại cho chúng ta biết về sự kiện có một người đàn bà nghe thấy Chúa Giêsu giảng dạy thì bị cảm kích nên đã lên tiếng ngợi khen mẹ của nhà đại giảng thuyết có phúc vì đã được cưu mang ngài và cho ngài bú, thế nhưng chính vị đại giảng thuyết gia này đã đính chính về cái phúc thật mẹ của Người có được không như người đàn bà ấy tưởng nghĩ.
Thật vậy, Chúa Giêsu có ý đề cao mẹ của Người về hạnh phúc thật nơi Mẹ không phải chỉ ở tầm mức thể lý là "cưu mang" Người và cho Người "bú" mớm như một người mẹ bình thường, mà trên hết và trước hết ở chỗ Mẹ đã "nghe và giữ lời Thiên Chúa", bằng không Mẹ đã vĩnh viễn không xứng đáng làm Mẹ của Người và có khả năng làm Mẹ của Người, Đấng Thiên Sai Cứu Thế, Đấng đến không phải để làm theo ý của mình mà là ý của Đấng đã sai Người (xem Gioan 6:38).
Thật vậy, Mẹ Maria đầy ân phúc đã chẳng những được Thiên Chúa ở cùng, được làm Mẹ Con Đấng Tối Cao, làm Mẹ Con Thiên Chúa (xem Luca 1:28,32,34), mà còn đầy ân phúc vì đã tin (xem Luca 1:45), đã xin vâng (xem Luca 1:38), "đã theo Con Chiên đến bất cứ nơi nào Con Chiên tới" (Khải Huyền 14:4), cho tới khi đứng bên Thánh Giá với con mình (xem Gioan 19:25).
Trong khi Bài Phúc Âm hôm nay liên quan đến hạnh phúc thật của chung những ai nghe và giữ Lời Chúa nhất là của người mẹ Chúa Giêsu, thì Bài Đọc 1 cho năm lẻ hôm nay theo Sách Tiên Tri Joel lại tiếp tục như hôm qua liên quan đến ngày của Chúa, một ngày gần đến trong Bài Đọc 1 hôm qua cũng như trong Bài Đọc 1 hôm nay, và trong Bài Đọc 1 hôm nay còn nói rõ thêm về địa điểm - ở "cánh đồng Giosaphát", về mục đích - "để phán xét mọi dân tộc chung quanh", về phương cách - "tra lưỡi hái, vì mùa gặt đã tới", về nguyên do - "vì bàn ép đã đầy, các chum đã tràn, vì tội ác của chúng đã gia tăng", và về hiện tượng - "có vô số dân tộc trong cánh đồng giết chóc... Mặt trời mặt trăng đã ra tối tăm, các vì sao đã mất ánh sáng..."
Tuy nhiên, vào ngày "phán xét mọi dân tộc chung quanh" như thế, trong khi "Ai-cập sẽ trở nên hoang vu; Iđumê sẽ trở thành rừng bị tiêu huỷ: lý do là tại chúng ngược đãi con cái Giuđa, và đổ máu vô tội trong lãnh thổ của chúng", thì ngược lại, nơi mảnh đất của dân tộc được Ngài tuyển chọn:
"Các núi sẽ nhỏ mật ngọt, các đồi sẽ chảy ra sữa; nước sẽ chảy qua các sông ở Giuđa, mạch nước từ đền thờ Chúa sẽ chảy ra tưới suối gai góc... Đất Giuđa sẽ có người cư ngụ đời đời, và Giêrusalem cũng sẽ có người cư ngụ từ đời nọ tới đời kia. Ta sẽ rửa sạch máu chúng mà trước Ta chưa rửa sạch, và Chúa sẽ ngự tại Sion... Chúa sẽ là niềm cậy trông của dân Người, là sức mạnh của con cái Israel. Các ngươi sẽ biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi, đang ngự trên Sion, núi thánh của Ta: Giêrusalem sẽ là thành thánh và các ngoại kiều không còn lai vãng qua đó nữa".
Bài Đáp Ca hôm nay đã liên kết ý nghĩa của cả Bài Đọc 1 về Vị Thiên Chúa "hiển trị" trong trời đất muôn vật, bất chấp những lực lượng sự dữ dường như gây trở ngại cho dự án và công cuộc của Người, được tiêu biểu nơi "Ai Cập" hay "Idume", với ý nghĩa của Bài Phúc Âm về "người hiền đức" ở chỗ họ tỏ ra biết "nghe và giữ lời Chúa" như Mẹ Maria.
1) Chúa hiển trị, địa cầu hãy hân hoan; hải đảo muôn ngàn, hãy mừng vui! Mây khói và sương mù bao toả chung quanh, công minh chính trực là nền kê ngai báu.
2) Núi non vỡ lở như mẩu sáp ong trước thiên nhan, trước thiên nhan Chúa tể toàn cõi đất. Trời xanh loan truyền sự công minh Chúa, và chư dân được thấy vinh hiển của Người.
3) Sáng sủa bừng lên cho người hiền đức, và niềm hoan hỉ cho kẻ lòng ngay. Người hiền đức, hãy mừng vui trong Chúa, và hãy ca tụng thánh danh Người!
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL