LỜI CHÚA: LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY
THỨ BA TUẦN IX THƯỜNG NIÊN
Tuesday of the Ninth Week in Ordinary Time
https://www.youtube.com/watch?v=l61veYzJf5c
5 Phút Lời Chúa - Thứ Ba Tuần 9 TN.
Chương Trình của TRUNG TÂM MỤC VỤ ĐA MINH Tại Houston, Texas. Hoa Kỳ Phụ Tỉnh Thánh VINH SƠN LIÊM DÒNG ĐA MINH.
www.youtube.com
SỐNG LỜI CHÚA
Bài đọc :
Ca nhập lễ : Tv 24,16.18
Lạy Chúa, xin đoái nhìn và xót thương con,
vì thân này cô đơn, nghèo khổ.
Xin thấy cho cảnh lầm than khổ cực
và tha thứ hết mọi tội con.
Bài đọc 1 : Tb 2,9-14
Mắt tôi bị mù hẳn.
Bài trích sách Tô-bi-a.
9 Tôi là Tô-bít, ngay đêm lễ Ngũ Tuần, sau khi chôn cất người chết, tôi đi vào sân nhà tôi. Tôi nằm dọc theo bức tường ở sân, mặt để trần vì trời nóng. 10 Tôi không biết là trong bức tường phía trên tôi có con chim sẻ. Phân chim nóng hổi rơi xuống mắt tôi, tạo ra những vết sẹo trắng. Tôi đến thầy thuốc xin chữa trị, nhưng họ càng xức thuốc cho tôi, thì các vết sẹo trắng càng làm cho mắt tôi loà thêm, cho đến khi tôi bị mù hẳn. Suốt bốn năm, mắt tôi không nhìn thấy gì cả. Tất cả anh em tôi đều lấy làm buồn cho tôi, và ông A-khi-ca cấp dưỡng cho tôi trong hai năm, trước khi ông đi Ê-ly-mai.
11 Lúc bấy giờ, An-na, vợ tôi, nhận làm những công việc dành cho phụ nữ. 12 Nàng giao hàng cho chủ và họ trả tiền công cho nàng. Ngày mồng bảy tháng Đy-trô, nàng xén tấm vải đã dệt xong, rồi giao cho chủ. Tiền công bao nhiêu, họ trả hết cho nàng, lại còn thưởng cho một con dê con để ăn một bữa. 13 Khi nàng bước vào nhà, thì con dê bắt đầu kêu be be. Tôi mới gọi nàng lại và hỏi : “Con dê nhỏ đó ở đâu ra vậy ? Có phải của trộm cắp không ? Đem trả lại cho chủ nó đi ! Vì chúng ta không có quyền ăn của trộm cắp.” 14 Nàng bảo tôi : “Đó là quà người ta thưởng cho tôi, thêm vào số tiền công !” Tôi không tin nàng và cứ bảo nàng phải trả lại cho chủ. Chuyện đó khiến tôi xấu hổ vì nàng. Nàng còn nói với tôi : “Các việc bố thí của ông đâu ? Các việc nghĩa của ông đâu cả rồi ? Đó, ông được bù đắp như thế nào, ai cũng đã rõ !”
Đáp ca : Tv 111,1-2.7bc-8.9 (Đ. x. c.7c)
Đ. Người công chính an tâm và tin cậy Chúa.
1Hạnh phúc thay, người kính sợ Chúa,
những ưa cùng thích mệnh lệnh Chúa truyền ban.
2Trên mặt đất, con cháu của họ sẽ hùng cường,
dòng dõi kẻ ngay lành được Chúa thương giáng phúc.
Đ. Người công chính an tâm và tin cậy Chúa.
7bcHọ an tâm và tin cậy Chúa,
8luôn vững lòng không sợ hãi chi
và rốt cuộc coi khinh lũ địch thù.
Đ. Người công chính an tâm và tin cậy Chúa.
9Kẻ túng nghèo, họ rộng tay làm phúc,
đức công chính của họ tồn tại muôn đời,
uy thế họ vươn cao rực rỡ.
Đ. Người công chính an tâm và tin cậy Chúa.
Tung hô Tin Mừng : x. Ep 1,17-18
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Xin Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ, đâu là niềm hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Mc 12,13-17
Của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
13 Khi ấy, người ta cử mấy người Pha-ri-sêu và mấy người thuộc phe Hê-rô-dê đến cùng Đức Giê-su để Người phải lỡ lời mà mắc bẫy. 14 Những người này đến và nói : “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không ? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp ?” 15 Biết họ giả hình, Đức Giê-su nói : “Tại sao các người lại thử tôi ? Đem một đồng bạc cho tôi xem !” 16 Họ liền đưa cho Người. Người hỏi : “Hình và danh hiệu này là của ai đây ?” Họ đáp : “Của Xê-da.” 17 Đức Giê-su bảo họ : “Của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.” Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.
Ca hiệp lễ : Tv 16,6
Con kêu lên Ngài, lạy Thiên Chúa,
vì Ngài đáp lời con.
Xin lắng tai và nghe tiếng con cầu.
SUY NIỆM-CỦA THIÊN CHÚA TRẢ VỀ THIÊN CHÚA
Thiêng liêng và trần tục vừa có mối liên hệ vừa có sự phân biệt. Nếu nhầm lẫn giữa hai chiều kích này, người ta có nguy cơ đánh mất sự cân bằng trong đời sống của mình.
Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Đức Giêsu đối diện với vấn đề: có được phép nộp thuế cho Xêda hay không, do nhóm Pharisêu bày ra để gài bẫy Người. Nếu Đức Giêsu trả lời “có” thì Người đã đặt mình về phía đối lập với quần chúng, còn nếu trả lời “không” thì tức khắc Người bị tố cáo chống lại người Rôma và vì thế họ sẽ có cớ để bắt Người. Tuy nhiên, câu trả lời khôn ngoan của Đức Giêsu chỉ cho chúng ta biết rằng, ai nhìn nhận quyền bính Thiên Chúa, thì thuộc về Người.
Người Kitô hữu được mời gọi cần có thái độ nhìn nhận đúng đắn vai trò của quyền bính trần thế, với tư cách là công dân của một quốc gia, nhưng đồng thời còn có bổn phận cao hơn là “trả về cho Thiên Chúa” những điều thuộc về Người, vì ta đã nhận lãnh muôn phúc lành nơi Người.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, xin ban ơn soi sáng để chúng con biết phân biệt những gì thuộc về Chúa và những gì thuộc thế gian, để luôn chu toàn bổn phận mà Chúa trao phó. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Thiên Chúa Ba Ngôi cho chúng ta cảm nhận bầu khí gia đình
Bài huấn dụ ngắn của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay, Lễ Chúa Ba Ngôi, Tin Mừng được trích từ cuộc đối thoại của Chúa Giêsu với ông Nicôđêmô (x. Ga 3,16-18). Nicôđêmô là thành viên của Thượng Hội Đồng, say mê mầu nhiệm Thiên Chúa: ông nhìn nhận Chúa Giêsu là một vị thầy thuộc về Thiên Chúa và ban đêm ông đã bí mật đến đàm đạo với Người. Chúa Giêsu lắng nghe ông, biết rằng ông là một người đang tìm kiếm và trước tiên Người ngạc nhiên, trả lời ông rằng để vào Nước Thiên Chúa thì người ta cần phải được sinh lại một lần nữa; sau đó Người mặc khải cho ông tâm điểm của mầu nhiệm khi nói rằng Thiên Chúa yêu con người đến nỗi đã sai Con của Người đến thế gian. Vì thế, Chúa Giêsu, Người Con, nói với chúng ta về Chúa Cha và về tình yêu bao la của Người.
Cha và Con. Đây là một hình ảnh quen thuộc mà, nếu chúng ta suy nghĩ, sẽ đánh đổ cách chúng ta hình dung về Thiên Chúa. Thật vậy, chính từ ngữ “Thiên Chúa” gợi cho chúng ta một thực tại đơn nhất, uy nghi và xa vời, trong khi việc nghe nói về Cha và Con đưa chúng ta trở về nhà. Đúng vậy, chúng ta có thể nghĩ về Thiên Chúa như thế, ngang qua hình ảnh của một gia đình quây quần bên bàn ăn, nơi cuộc sống được sẻ chia. Thật sự, bàn ăn, đồng thời là bàn thờ, là một biểu tượng mà một số tranh thánh diễn tả Chúa Ba Ngôi. Đó là hình ảnh nói với chúng ta về một Thiên Chúa hiệp thông. Cha, Con và Thánh Thần: là sự hiệp thông.
Nhưng đó không chỉ là một hình ảnh, nhưng là thực tế, là thực tại bởi vì Chúa Thánh Thần, Thần Khí mà Chúa Cha đã đổ vào tâm hồn chúng ta qua Chúa Giêsu (x. Gl 4,6), làm cho chúng ta cảm nếm, làm cho chúng ta thưởng thức sự hiện diện của Thiên Chúa: một sự hiện diện gần gũi, nhân hậu và dịu dàng. Chúa Thánh Thần làm với chúng ta như Chúa Giêsu đã làm với Nicôđêmô: Người đưa chúng ta vào mầu nhiệm tái sinh, sự sinh ra của đức tin, đời sống Kitô hữu, Người mặc khải cho chúng ta trái tim của Chúa Cha và làm cho chúng ta được thông phần vào chính sự sống của Thiên Chúa.
Lời mời Người ngỏ với chúng ta, có thể nói, là lời mời ngồi đồng bàn với Thiên Chúa để chia sẻ tình yêu của Người. Đây là điều xảy ra trong mỗi Thánh Lễ, tại bàn tiệc Thánh Thể, nơi Chúa Giêsu hiến mình cho Chúa Cha và hiến mình cho chúng ta. Vâng, thưa anh chị em, Thiên Chúa của chúng ta là sự hiệp thông của tình yêu: Chúa Giêsu đã mặc khải Người cho chúng ta như thế, và anh chị em có biết chúng ta có thể nhớ được điều này thế nào không? Bằng cử chỉ đơn giản nhất mà chúng ta đã học khi còn nhỏ: dấu Thánh giá. Khi làm dấu Thánh giá trên mình, chúng ta nhớ lại Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta biết bao, đến độ hiến mạng sống vì chúng ta; và chúng ta lặp lại với chính mình rằng tình yêu của Người bao bọc toàn bộ chúng ta, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, như một vòng tay không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Đồng thời chúng ta dấn thân làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa, tạo nên sự hiệp thông nhân danh Người. Bây giờ, mỗi người chúng ta hãy làm dấu thánh giá trên mình…!
Vì thế hôm nay chúng ta có thể tự hỏi: chúng ta có làm chứng cho Thiên Chúa - tình yêu không? Hay Thiên Chúa - tình yêu đã trở thành một khái niệm, một cái gì đó đã từng nghe nói đến mà không còn lay động hay mang lại sự sống nữa? Nếu Thiên Chúa là tình yêu, các cộng đoàn của chúng ta có làm chứng cho điều đó không? Các cộng đoàn có biết yêu thương nhau không? Gia đình chúng ta có yêu thương nhau không? Chúng ta có luôn mở rộng cửa, chúng ta có biết chào đón tất cả mọi người như anh chị em không? Chúng ta có cống hiến cho mọi người lương thực của sự tha thứ của Thiên Chúa và niềm vui Tin Mừng không? Chúng ta có hít thở bầu không khí như ở nhà hay nó trông giống như một văn phòng hoặc một nơi riêng tư mà chỉ những người được chọn mới bước vào? Thiên Chúa là tình yêu, Thiên Chúa là Cha, Con và Thánh Thần, và Người đã trao ban sự sống cho chúng ta.
Xin Mẹ Maria giúp chúng ta sống đời sống Giáo Hội như sống trong ngôi nhà mà chúng ta yêu mến một cách thân thuộc, để tôn vinh Thiên Chúa Cha và Con và Thánh Thần.
Vatican News