Tuesday, November 28, 20238:26 PM(View: 48)
Trong Tuần Lễ Tạ Ơn này, tôi rất bận vì tíu tít với đại gia đình và bạn bè khắp nơi đến. Tôi cũng đã nhận được một số cú điện thoại từ các bạn cũ ở khắp nơi đến thăm nơi này. Trong số các bạn gọi phone cho tôi có cả một phụ nữ đã từng đi hành hương Medjugorje với nhóm của tôi vào năm 2004, tức là cách đây đã 19 năm.
Tuesday, November 28, 20237:51 PM(View: 43)
Nguồn: https://www.catholicexorcism.org/post/exorcist-diary-268-the-mystery-of-evil? Nhà trừ quỷ kể: Tôi tiếp tục ngạc nhiên trước thái độ của ma quỷ. Trong một buổi trừ quỷ, ma quỷ cứ la hét và la hét nhưng chúng không chịu xuất ra khỏi người bị chúng hành hạ. Đối với chúng thì cuộc trừ quỷ có thể xem là đổ dầu sôi trên chúng và đốt cháy chúng.
Tuesday, November 28, 20236:47 PM(View: 48)
https://www.spiritofmedjugorje.org/index.php?ArticleSeq=172#featuredArticle Sau đây là cảm nghiệm của LM Dan Rehill trong chương trình Fruit of Medjugorje (Episode #480, phát sóng 27/6/22). Xin mời mọi người lên TV Marytv.tv để nghe toàn bộ cảm nghiệm của cha Dan về cuộc hành trình cuộc đời kỳ diệu của cha:
Tuesday, November 28, 20236:14 PM(View: 37)
https://www.spiritofmedjugorje.org/index.php?ArticleSeq=172#featuredArticle Sau đây là cảm nghiệm của LM Fr. Dan Rehill trong chương trình Fruit of Medjugorje (Episode #480, phát sóng 27/6/22). Xin mời mọi người lên TV Marytv.tv để nghe toàn bộ cảm nghiệm của cha Dan về cuộc hành trình cuộc đời kỳ diệu của cha:
Tuesday, November 28, 20235:25 PM(View: 43)
https://www.spiritofmedjugorje.org/index.php?ArticleSeq=172#featuredArticle Sau đây là cảm nghiệm của LM Fr. Dan Rehill trong chương trình Fruit of Medjugorje (Episode #480, phát sóng 27/6/22). Xin mời mọi người lên TV Marytv.tv để nghe toàn bộ cảm nghiệm của cha Dan về cuộc hành trình cuộc đời kỳ diệu của cha:
Saturday, November 25, 20239:33 PM(View: 64)
Nguồn: Forums of the Virgin Mary [translated]: Một tác giả nổi tiếng tên là Rod Dreher, người Công Giáo đã viết về một cảm nghiệm xẩy ra cho một người bạn Công Giáo của ông như sau: Vài tuần sau đó, anh Pete và gia đình đi du lịch. Khi cả nhà họ đang đi thăm một cái hang động thì đứa bé trai 10 tháng tên Ed cứ khóc mãi dù cha mẹ đã dỗ dành rất nhiều.
Saturday, November 25, 20239:10 PM(View: 53)
Nguồn: Forums of the Virgin Mary [translated]: Một tác giả nổi tiếng tên là Rod Dreher, người Công Giáo đã viết về một cảm nghiệm xẩy ra cho một người bạn Công Giáo của ông.
Saturday, November 25, 20238:26 PM(View: 63)
Nguồn: Forums of the Virgin Mary [translated]: Tại sao Chúa lại cho phép các linh hồn ở luyện ngục về báo tin cho chúng ta? Trong một thế giới mà ma quỷ hoành hành thì đôi khi Chúa ban cho chúng ta niềm trông cậy và đức tin.
Saturday, November 25, 20232:16 PM(View: 48)
Sáng nay, 25/11/2023, chúng tôi tham dự Thánh Lễ, trong phần dâng lời nguyện thì cha John Anh Dũng Nguyễn xin cộng đoàn hãy cầu nguyện cho cô Gina là em gái út của cha Joseph Squillacioti vừa mới chết đột ngột vào ngày 24/11/2023. Ngay sau lễ thì chúng tôi thấy cha Joseph S. đi vào nhà thờ. Chúng tôi nói lời chia buồn...
Thursday, November 23, 20232:46 PM(View: 65)
Không có cuốn sách nào hay hơn cuốn sách Trustful Surrender to Divine Providence, tạm dịch là Thần Phục Hoàn Toàn Vào Sự Quan Phòng của Chúa. Tại sao? Bởi vì cuốn sách này làm cho những cảm nghiệm thường ngày của bạn bị rối tung lên và bị đảo lộn hoàn toàn từ trên xuống dưới.

Quá đỗi vô tình!

Tuesday, September 26, 20172:51 PM(View: 1524)
h2Quá đỗi vô tình!

Tuần rồi tôi có dịp đi thăm hai người, một người bạn đang nằm trong quan tài tại nhà quàn, và một bà cô đang nằm trong nhà dưỡng lão. Người bạn không biết tôi là ai đã đành, vì người ấy đã chết, nhưng bà cô còn sống cũng không biết tôi là ai vì bà đã mất trí nhớ! Người bạn này ngày hôm trước còn vui vẻ chuyện trò với bạn bè, nhưng sáng hôm sau, người nhà không thấy thức dậy, vào phòng thì thấy ông đã chết. Bà cô, một đời giàu có lẫy lừng, giờ cũng trắng tay, vào chỗ nghỉ cuối cùng cũng đã hơn năm.

Cả hai người không ai thấy khổ, một người đã qua bên kia thế giới, chỉ còn lại xác thân rồi cũng tan rữa trong lòng đất hay thành tro bụi rải xuống lòng biển, người còn lại phần trí nhớ đã là một khoảng không gian mờ mịt, chỉ sống theo bản năng, hít thở hay biết đói, đau, đâu còn nhìn ra mặt người quen nữa.

Trong khoảng thời gian gần đây, tôi thấy bạn bè, hay người quen biết bỏ thế giới nay ra đi khá nhiều, và nhiều lúc ra đi quá đột ngột. Những điều chúng ta thường nghĩ là không ngờ, nhưng lại xảy ra, nhiều lúc có cái cảm giác là chuyện phi lý, nhưng thật ra là chuyện rất thường vẫn xảy ra trong cuộc đời thường.

Mấy tuần trước, trong bữa ăn sáng với một người bạn cùng đơn vị cũ, bỗng dưng tôi chợt nhớ đến một anh bạn làm chung phòng, hơn 15 năm nay, sau khi bị stroke, chỉ quanh quẩn trong nhà. Tôi đề nghị với bạn, ăn sáng xong sẽ ghé qua thăm, kẻo lâu ngày quá không gặp bạn cũ. Bạn tôi chần chừ: – “Hay để bữa khác đi anh. Hôm nay tôi phải chạy về nhà có chút việc.”

Tuần sau, điện thoại reo, tôi mở máy, bạn tôi cho biết: – “Sơn chết rồi anh!” Tôi la lên: -“Đã nói mà, phải chi hôm nọ đi thăm thì đâu phải hối hận như bây giờ!” Bạn tôi còn vớt vát: -“Hôm đó đi thăm thì Sơn cũng đã vào bệnh viện rồi! Bây giờ thì đã quá trễ, tang lễ mới cử hành cách đây ba hôm. Theo sở nguyện của người chết, gia đình không đăng cáo phó!” Bạn tôi biết tin vì vừa đọc được tên Sơn trên trang phân ưu.

Tôi bắt đầu nổi cáu: “Thì ít ra vào bệnh viện, cũng gặp nó một lần trước khi nó chết!”

Tôi đăng một mẩu chia buồn ngắn ngủi trên một tờ nhật báo, mở đầu bằng câu: “Quá đỗi vô tình, được tin trễ….” Nhưng người chết đâu có xem được trang báo và biết cho nỗi hối tiếc của chúng tôi.

Nói ra thì buồn trong khi nhiều người đang vui! Mới nghe tin trễ, vợ một người bạn qua đời đã hai tháng nay, bà trối trăng, ngoài gia đình, đừng tin cho ai biết. Gọi một số bạn đi thăm thì lại nghe tin một người bạn tháng trước mới đưa vợ vào phòng cấp cứu, và nay đang ở trong nursing home. Thật cũng quá vô tình, trách cuộc sống bận rộn, hay trách mình ít khi nghĩ đến người khác, số phận thiệt thòi, bất hạnh hơn mình. Nghĩ đến việc gì, nên làm ngay, thời gian không đợi mình, và người bạn tôi cũng không còn thời gian để nằm chờ. Đã có thời gian nằm bệnh viện, rồi nơi phục hồi, tôi biết nỗi cô đơn của người bệnh là to lớn như thế nào.

Tôi được xem một cuốn phim Mỹ, trong đó một vị linh mục khuyên một người trai trẻ, nếu có cơ hội nên đi viếng thăm tang lễ của người quá cố, người bệnh trong nhà thương, người kém may mắn trong nhà tù. Đó là những việc lành. Và với tôi, xin thêm, những người già, kẻo không còn kịp nữa!

Hôm qua tôi vừa được điện thoại của một người bạn đã về hưu, nghĩa là cũng đã đến tuổi già, ở miền Đông nước Mỹ. Anh cho biết anh đang có một chương trình đi vòng quanh nước Mỹ và cả Canada để thăm những người bạn thân, bệnh tật và già yếu. Anh cho biết thêm, chỉ trong vòng nửa tháng, anh đã mất đi ba người bạn, lớn cũng như nhỏ tuổi, bệnh tật hay không, nên bây giờ có thời giờ nên thăm viếng, gặp gỡ nhau, kẻo“một mai bóng xế trăng lu, con ve kêu mùa hạ, biết mấy thu mới gặp chàng!”

Tôi biết ở Mỹ này, nhiều người vì sinh kế phải đi làm ở tiểu bang xa, không có thời gian trở về thăm cha mẹ. Vào những dịp Lễ Tạ Ơn, Giáng Sinh và Tết Nguyên Đán, cha mẹ vẫn ngóng đợi con về. Con thì có bao nhiêu công việc bận rộn ở sở, cuối tuần phải cắt cỏ, dọn dẹp nhà xe, đưa con đi học đàn, học võ, mùa hè phải đi “vacation,” vắng nhà không có ai săn sóc con chó, con mèo hay bầy cá Koi trong hồ, ai cho ăn.

Đến khi nghe cha mẹ mất mới hối hả, mua vé máy bay về phục tang và khóc lóc. Để làm chi nữa!

Chuyện kể, một cụ già, góa vợ, sống cô đơn, buồn rầu sau khi nghe điện thoại của con gái và các cháu nói rằng sẽ không trở về thăm cha vào dịp Giáng Sinh năm nay. Người con khác cũng hứa hẹn sẽ cố gắng để về thăm cha vào năm tới, thế nhưng đã ba mùa Giáng Sinh trôi qua, người cha vẫn cô đơn mòn mỏi ngóng đợi những đứa con về.

Những người con sau đó đột ngột được thân nhân báo tin cha qua đời, lúc này, họ mới bàng hoàng nhận ra mình có một người cha trên đời nay, và hôm nay cha đã không còn nữa. Lòng tràn đầy hối hận và đau đớn, mắt rướm lệ, những đứa con vội vàng trở về nhà để tham dự tang lễ.

Bước vào nhà, họ ngạc nhiên khi thấy một bàn tiệc đã sắp sẵn. Người cha già bất ngờ bước ra, và câu nói đầu tiên của ông là: “Xin thứ lỗi cho cha. Cha chẳng còn cách nào khác để gọi các con trở về thăm cha.”

Bày ra bông hồng trắng, bông hồng đỏ mà chi? Nhiều lúc chúng ta quên chúng ta còn cha mẹ ở ngay trong nhà, trong thành phố, trong một tiểu bang xa, hay cả trong một nhà dưỡng lão. Xin hãy thăm viếng, trang trải tấm lòng, lo lắng, đừng để một mai kia rềnh rang nghi lễ “làm văn tế ruồi!”

Huy Phương