Ngày 31 tháng 7, Thánh I-nha-xi-ô Lôi-ô-la, linh mục
Sinh năm 1491 tại Lôi-ô-la miền Can-ta-bơ-ri-a. Lúc còn thanh niên, I-nha-xi-ô theo binh nghiệp, phục vụ trong triều đình. Khi đã trở lại, người học thần học ở Pa-ri. Tại đây, cùng với mấy người bạn, người đã sáng lập dòng Chúa Giê-su, thường gọi tắt là dòng Tên (năm 1534). Nhưng chính tại Rô-ma, người nỗ lực làm cho dòng lan rộng khắp châu Âu và hăng hái truyền giáo, nêu gương phục vụ Hội Thánh, hết lòng tuân phục đức giáo hoàng. Phương pháp linh thao của người vạch ra một con đường cho ai muốn hiến thân để làm cho vinh quang Thiên Chúa ngày một sáng ngời hơn. Người qua đời ở Rô-ma năm 1556.
Trích tự thuật của thánh I-nha-xi-ô do linh mục Lu-y Gon-xan-ve ghi lại.
Lúc bấy giờ, I-nha-xi-ô rất say mê đọc những sách vô bổ và dối trá ; những sách này thuật lại những việc phi thường của các danh nhân. Khi cảm thấy khoẻ, I-nha-xi-ô xin người ta đem lại cho mình vài quyển để đọc giết thời giờ. Nhưng ở trong nhà ấy, người ta không tìm được quyển nào như vậy. Vì thế người ta đưa cho anh cuốn sách nhan đề “Cuộc đời Đức Ki-tô”, và một cuốn khác nhan đề “Bông hoa các thánh”, cả hai đều được viết bằng tiếng mẹ đẻ.
Nhờ năng đọc các sách này, anh bắt đầu có cảm tình với những điều viết trong đó. Đôi lần anh ngưng đọc để suy nghĩ những điều mình mới đọc ; hoặc đôi khi anh nghĩ đến những điều vô bổ anh đã quen suy nghĩ trước đây, và nhiều điều tương tự khác xuất hiện trong trí anh.
Thiên Chúa đã rủ lòng thương giúp anh loại trừ khỏi tâm trí anh những gì anh vừa đọc. Quả vậy, khi anh đọc cuộc đời Đức Ki-tô, Chúa chúng ta và cuộc đời các thánh, thì anh đã suy nghĩ nhiều và tự hỏi : “Vậy giả như tôi làm điều mà thánh Phan-xi-cô đã làm, thì sao ? Giả như tôi làm điều mà thánh Đa-minh đã làm, thì sao ?” Và như thế anh để tâm suy nghĩ rất nhiều điều. Nhưng các tư tưởng ấy chỉ tồn tại một thời gian. Và rồi vì anh bận rộn với các công việc khác, nên những chuyện vô bổ và trần tục ấy lại xen vào ; những chuyện này kéo dài một thời gian khá lâu. Hết tư tưởng này đến tư tưởng kia tiếp nối nhau cầm giữ anh rất lâu.
Tuy nhiên có sự khác biệt giữa những tư tưởng ấy : khi nghĩ đến những tư tưởng phàm tục, anh cảm thấy rất thích thú ; nhưng khi mỏi mệt không suy nghĩ, anh cảm thấy buồn bã và khô khan. Còn khi nghĩ đến việc theo đuổi những chuyện khắc khổ mà anh biết các vị thánh đã quen sống, thì không những lúc đang nghĩ đến những chuyện ấy, anh cảm thấy tâm hồn vui thú, và ngay cả lúc thôi nghĩ đến, anh vẫn thấy mình sung sướng. Nhưng chính anh không nhận ra, cũng không nghĩ đến sự khác biệt này, cho đến một ngày kia, khi mắt tâm trí anh được mở ra, anh ngạc nhiên nhận ra sự khác biệt này ; nhờ kinh nghiệm, anh hiểu rằng có loại tư tưởng để lại buồn rầu, có loại tư tưởng để lại niềm vui. Và đó là suy luận đầu tiên anh thu lượm được về những điều thuộc về Thiên Chúa. Sau này, khi làm linh thao, anh bắt đầu được soi sáng để hiểu biết về sự cân nhắc các thần khí và dạy các môn đệ của mình.
Lời nguyện
Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Giáo Hội một chiến sĩ can trường là thánh I-nha-xi-ô, để làm cho danh Chúa thêm vinh quang rạng rỡ. Nhờ gương sáng và ơn phù trợ của thánh nhân, xin cho chúng con ở đời này biết hăng say chiến đấu, để đời sau được cùng người lãnh phần thưởng vinh quang Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin...