22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 46)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.
22 Tháng Tư 20245:32 CH(Xem: 53)
Năm 2004, tôi đã dịch và viết nhiều sách trong năm này. Một trong những tác phẩm mà tôi đã dịch và sưu tầm có tên là 50 Tuần Cửu Nhật Gõ Cửa Thiên Đàng. Sau đây là bản dịch mà tôi đã cố gắng dịch thuật, bản chính ở phía dưới bằng tiếng Anh là từ Cố LM Don Dolindo Ruotolo. Ngài là một nhà thần bí người Ý. Những lời cầu này là do Chúa Giêsu ban cho Cố LM...
18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 70)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 59)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 48)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 59)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 54)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 55)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.
17 Tháng Tư 20241:58 CH(Xem: 46)
Tồi vừa được xem một video clip tiếng Anh ngắn. Cậu bé chừng 6 tuổi mơ thấy mình lên Thiên Đàng. Sáng hôm sau, cậu kể câu chyện mẹ mình: -Mẹ ơi, con gặp một người chị của con ở Thiên Đàng. -Ủa, con chỉ có một người chị ở đây thôi mà.
13 Tháng Tư 20249:23 CH(Xem: 70)
Cảm nghiệm của một thanh niên làm nghề taxi: Con gặp khó khăn trong việc làm nên con quyết định làm nghề tài xế taxi.

THE MUSICAL BELL (Cái Chuông Nhạc)c

07 Tháng Mười Một 20196:30 SA(Xem: 1088)

cuoi3THE MUSICAL BELL (Cái Chuông Nhạc)

Ông Pappy là chủ một cửa tiệm bán đồ cổ. Đã từ lâu, ông giữ kín một nỗi buồn riêng. Một hôm, trong lúc đang lau chùi cái đèn lồng để chuẩn bị giao cho khách hàng, bỗng ông nghe tiếng nhạc của cái chuông treo ở cửa tiệm. Ông thích điệu nhạc của nó và muốn chia sẻ với khách hàng nên đã treo nó lên.
Ban đầu ông không nhìn thấy ai, mãi một lúc sau mới có một mái tóc gợn sóng mềm mại nhô lên ở trước quầy hàng. Đó là một cô bé xinh xắn dễ thương hãy còn nhỏ xíu.

"Ông giúp được gì cháu đây, hở cháu bé?", ông Pappy cảm thấy lòng vui hẳn lên.

"Thưa ông", cô bé ngước cặp mắt màu nâu lên nhìn ông. “Cháu muốn mua một món quà cho ông cháu.”

Ông Pappy gợi ý: "Ông cháu có thích đồng hồ bỏ túi không. Ông có một cái hãy còn mới, tốt lắm."

Cô bé không trả lời. Nó đi quanh phòng rồi tới bên cánh cửa đưa bàn tay nhỏ bé cầm lấy tay nắm. Nó lắc nhẹ cánh cửa để nghe tiếng nhạc vang lên. Mặt cô bé chợt bừng sáng, nó nói:

“Chính là cái này đây. Mẹ cháu nói ông cháu thích âm nhạc lắm.”

Ông Pappy khựng lại. Ông không muốn làm cô bé thất vọng nhưng đành phải nói:

"Xin lỗi cháu! Ông không bán cái chuông này được. Hay cháu lấy cái hộp đồ chơi này cho ông cháu, chắc ông cháu thích vì nó cũng phát ra nhạc.".

Cô bé nhìn cái hộp rồi lắc đầu. "Chắc là không đâu ạ!", cô bé buồn bã trả lời.

Để cho cô bé hiểu và khỏi buồn, ông kể cho nó nghe là con gái của ông từng chơi cái chuông này và vì vậy ông không muốn bán.

Cô bé tỏ vẻ xúc động, mắt rưng rưng và nói "Cháu hiểu rồi, ông ạ. Cháu cảm ơn ông!"

Trong giây lát ông Pappy chợt nghĩ tới gia đình mình. Vợ ông mất đã lâu. Con gái ông sau một lần giận gia đình đã bỏ đi nước ngoài sinh sống. Đã mười năm trôi qua, ông không được tin tức gì của cô con gái. Rồi ông tự nhủ, con gái ông đã bỏ đi vậy sao ông không để cái chuông cho người khác, một người có thể chia sẻ nó với những người mà họ thương yêu?

"Khoan đã, cháu ạ!', ông kêu lên với cô bé lúc nó mở cửa và tiếng nhạc lại vang ngân. Ông bằng lòng bán cái chuông. Cháu đừng buồn nữa nha.

Cô bé vui mừng vỗ tay reo: "Ôi, cháu cảm ơn ông!".

"Được rồi!", ông Pappy cũng cảm thấy vui vui trong lòng dù biết rồi đây mình sẽ nhớ cái chuông lắm. "Nhưng ông bảo này, cháu phải hứa là giữ gìn cái chuông cẩn thận."

Rồi ông lấy cái chuông xuống, lau chùi sạch bụi và cho vào một cái túi giấy, trao vào tay cô bé. "Cháu xin hứa!", cô bé nói.
Nhưng chợt nó nhìn ông Pappy, ánh mắt lo lắng.

"Nhưng ông ơi, giá của cái chuông này là bao nhiêu vậy?", cô bé hỏi.

"Vậy cháu có bao nhiêu tiền nào?", ông Pappy hỏi, với nụ cười tinh nghịch.

Cô bé chỉ có trong tay 2 đô la 47 xu. Nhìn thấy vậy, ông Pappy nói như reo: "Chà chà, cháu thiệt là may mắn. Giá của cái chuông đó vừa đúng 2 đô la 47 xu."

Cô bé đi rồi, ông Pappy cứ ngẩn ngơ suốt buổi. Ông nhớ cái chuông và điệu nhạc của nó. Cho tới giờ chuẩn bị đóng cửa, bỗng ông lại nghe tiếng chuông ngân nga. Ông cho rằng mình tưởng tượng, nhưng nhìn ra cửa ông thấy cô bé lúc sáng lại xuất hiện. Cô bé đang cầm cái chuông lắc lắc, miệng mỉm cười.

"Gì thế này? Cháu đổi ý rồi sao?", ông ngạc nhiên.

"Không ạ!", cô bé vừa nói vừa cười. Mẹ cháu bảo cái chuông này là dành cho ông."

Trước khi ông Pappy kịp nói thêm lời nào thì mẹ cô bé bước vào. Mắt cô đẫm lệ và cô nhìn ông nói: "Con chào bố!"

Còn cô bé thì kéo nhẹ gấu áo ông: "Ông ơi, khăn tay đây, ông lau mắt đi" ...

ST