Tin tưởng vào Chúa
(03.08.2021 – Thứ Ba tuần XVIII Thường Niên năm B)
Lời Chúa: Ds 12,1-13 (Năm Lẻ), Mt 14,22-36
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu (Mt 14,22-36)
Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng. Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !”
Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghen-nê-xa-rét. Dân địa phương nhận ra Đức Giê-su, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người. Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào tua áo choàng của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được cứu chữa.
Tin tưởng vào Chúa
Ghi nhớ:
Thưa Ngài: “ Xin cứu con với” (Mt 14, 29).
Suy niệm:
Có hai người lữ hành cùng đi đến một phương xa. Họ dùng một con lừa để chở hành lý và mang theo một con gà cồ cho vui. Trong số họ, một người là tín hữu rất đạo đức, trên môi miệng ông lúc nào cũng một câu nói: “ Thiên Chúa là Đấng tốt lành trong mọi sự”. Ngược lại, người bạn đồng hành kia là một người rất khô khan, cứng lòng, ông ta luôn tỏ ra bực bội mỗi khi nghe người bạn đồng hành thốt lên nhừng lời ca tụng Thiên Chúa.
Khi đêm đến, thì cũng là lúc họ đi đến một ngôi làng nhỏ. Họ gõ cửa nhiều nhà xin được tá túc qua đêm, nhưng dân làng từ chối, cuối cùng vì không tìm đựơc chỗ trọ, họ phải ra ven rừng để ngủ. Trong cảnh “ màn trời chiếu đất” lúc này người cứng lòng nói với bạn mình:
– Nào, Thiên Chúa của anh có tốt không?Người bạn trả lời.
– Tôi cho rằng đây là nơi tốt nhất Chúa dành cho chúng ta qua đêm đấy!
Họ cột con lừa vào một gốc cây gần nơi họ nằm ngủ.
Khi chưa kịp đốt duốc lên thì con lừa của họ đã bị cọp đến vồ mất. Thương tiếc con lừa nhiều lắm, nhưng họ lại lo cho tính mạng mình nhiều hơn, thế nên họ bảo nhau leo lên cây cao để đề phòng thú dữ.
Tức giận, người khô khan lại hỏi cách mỉa mai:
– Nào. Đến bây giờ thì Thiên Chúa của anh còn tốt lành nữa không?Người kia vẫn giữ một lòng:
-Nếu như con hổ không gặp con lừa trước thì có lẽ chúng ta đã làm mồi cho nó rồi! Chúa là Đấng tốt lành. Sau đó ít phút, con gà cồ cũng kêu toáng lên, thì ra nó cũng bị một con chó sói đến ăn thịt. Khi đó họ lại leo len cao hơn.
Người cứng lòng chưa kịp nói ra điều gì thì người bạn anh đã thốt lên:
– Tiếng kêu của con gà một lần nữa làm cho chúng ta thoát nạn. Cảm tạ Chúa là Đấng tốt lành.
Sáng sớm hôm sau, họ trở vào làng để mua thức ăn. Lúc đó họ mới biết rằng; trong đêm có một băng cướp đã vào làng và vơ vét tất cả tài sản của dân làng. Nhìn cảnh hoang tàn trước mắt. Người có lòng tin lên tiếng nói với bạn đường:
– Anh đã chứng kiến từ đầu đến giờ. Giá như tối qua, chúng ta tìm được một chỗ nghỉ qua đêm tại đây thì trong đêm, chúng ta có còn được yên lành với bọn cướp không?! Bạn thấy đấy; Thiên Chúa là Đấng tốt lành! Phải không anh?
Bài Tin Mừng hôm nay Thánh sử Matthêu thuật lại biến cố Đức Giê-su đi trên biển và đến với các môn đệ trong đêm khuya. Lúc ấy các ông đang ở trên thuyền, khi thấy vậy: các ông bảo với nhau rằng; bóng người đang đi trên mặt nước là ma và họ hoảng hốt la lên! Nhưng Đức Giê-su liền trấn tĩnh các ông: “Thầy đây đừng sợ”. Ông Phê-rô có ý lạ, liền nói: “ Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. Đức Giê-su bảo ông: “Cứ đến” Ông Phê-rô liền bước xuống, đi trên mặt nước và đến với Đức Giê-su. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông liền la lên: “Thưa Thầy, xin cứu con với”. Ngay tức khắc Đức Giê-su liền đưa tay ra nắm lấy ông và nói: “Người đâu mà kém tin vậy? Sao lại hoài nghi?” Khi Thầy trò lên thuyền rồi thì gió lặng ngay.
Qua sự việc trên, chúng ta nhận thấy, mặc dầu được Thầy cho phép đi trên mặt nước mà đến với Thầy, nhưng trước sóng to, gió thổi mạnh và thân thể đang dần chìm xuống biển thì ông Phê-rô la lớn rằng: “ Thưa Thầy, xin cứu con với”. Ông Phê-rô là một ngư phủ thì chắc hẳn ông phải giỏi việc bơi lội trong nước và thường xuyên đối mặt với sóng to gió lớn rồi. Thế nhưng tại sao hôm nay ông lại hoảng hốt như vậy khi thấy mình sắp chìm vào lòng biển cả. Có lẽ trước biển cả mênh mông, sóng to gió lớn đã khiến ông nhận ra thân phận của mình nhỏ bé, mong manh, sẽ không thể tự vượt qua được sóng gió nếu không có ra tay sự cứu giúp từ Thiên Chúa, thế nên ông phải kêu cứu.
Trong cuộc sống dương trần. Mỗi người chúng ta rất cần sự cứu giúp đến từ Thầy Giê-su Chí Thánh. Bởi chính Đức Giê-su đã xác nhận: “ Không có Thầy các con không làm được sự gì”.
Phần cuối bài Tin Mừng hôm nay chứng minh điều đó: “Dân chúng đem đến cho Người tất cả những ai đau ốm bệnh tật, họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào tua áo của Người thôi, và ai sờ vào thì được khỏi bệnh”.
Như vậy, muốn vượt qua mọi khó khăn, thử thách và cám dỗ, chúng ta phải đặt niềm tin tuyệt đối vào Đức Giê-su, luôn chạy đến bên Người để xin Người bảo vệ chở che, nhất là vào thời đại ngày nay, khi sự tràn lan của đại dịch Covid-19 Chúng ta càng phải tin tường vào quyền năng của Ngài hơn; và chúng sẽ làm việc bác ái, hy sinh, hãm mình, cầu nguyện nhiều hơn, đồng thời tuân giữ các chỉ thị của những vị hữu trách. Khi chúng ta đã đặt trọn niền tin tưởng, tín thác vào Ngài rồi thì Ngài sẽ ra tay.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết đặt Ngài là trung tâm cuộc sống của mình. Xin cho chúng con luôn biết chạy đến bên Ngài vì cuộc đời hay dậy sóng. Xin nhìn đến bao khổ đau của những người bị bệnh mà đưa tay xua tan bệnh dịch như xưa Ngài đã giơ tay xua tan sóng gió, để cho các môn đệ được bình an. Amen.
Sống Lời Chúa:
Lạy Đức Giê-su, chúng con tín thác nơi Ngài.
Đaminh Trần Văn Chính.