27 Tháng Tư 20246:41 SA(Xem: 5)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 12. NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ DIỆU VỀ HIỆN TƯỢNG SIÊU NHIÊN
27 Tháng Tư 20246:01 SA(Xem: 5)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 10. KHÁM NGHIỆM Y KHOA Vào mùa Thu năm 1949, các bác sĩ và khoa tâm thần học khám nghiệm cho chị Rita. Cuộc điều tra y học kéo dài...
26 Tháng Tư 20248:36 CH(Xem: 10)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 8. Cuộc Bách Hại Khi ở trong tu viện thì nữ tu Rita chịu đau đớn vì có một số nữ tu ganh ghét chị thậm tệ. Họ tìm mọi cách để huỷ...
26 Tháng Tư 20248:29 CH(Xem: 13)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 6. Tại Tu Viện Santa Croce Sull’Arno Khi bắt đầu tu trì tại tu viện Santa Croce Sull’Arno thì nữ tu Rita đã gặp nhiều vấn đề.
26 Tháng Tư 20242:52 CH(Xem: 16)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 5. NHỮNG ƠN LẠ THƯỜNG
26 Tháng Tư 20242:16 CH(Xem: 22)
Xin đọc lại phần 1: CN 6737: NỮ TU THẦN BÍ CRISTINA MONTELLA (1), đã dịch và post ngày 17/4/2024. https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 4. Nữ Tu Cristina vào nhà Dòng...
26 Tháng Tư 20241:34 CH(Xem: 20)
Trong cuộc đời tôi học được nhiều điều, không những trong sách vở mà còn trong trường đời. Tôi nghiệm ra rằng muốn cho gia đình được êm ấm, muốn cho gia đình nhận được ơn Thiên Triệu thì chắc chắn phải có những người trong gia đình chịu nhiều đau khổ.
25 Tháng Tư 20247:09 SA(Xem: 34)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Một người kể cảm nghiệm như sau: “Khi chúng tôi đang ở vùng Cyprus thì chúng tôi đi du lịch ở xa nên thuê xe hơi đi. Khi đi được một lúc thì chúng tôi bị lạc vào một con đường khác và bị mất phương hướng. Lúc đó khoảng 2:00 g sáng.
24 Tháng Tư 20249:29 CH(Xem: 37)
8 ĐIỀU HỨA CỦA ĐỨC MẸ KHI MẶC ÁO ĐỨC BÀ MẦU NÂU Áo Đức Bà Mầu Nâu làm một Á Bí Tích của người Công Giáo. Khi mặc áo Đức Bà Mầu Nâu thì Đức Mẹ Maria sẽ bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự dữ. Sau đây là 12 điều hứa của Đức Mẹ khi ta mặc Áo Đức Bà. 1. Những ai chết mà mặc Áo Đức Bà Mầu Nâu thì sẽ không rớt vào lửa hoả ngục đời đời.
22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 60)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.

CÓ HỎA NGỤC KHÔNG? CÓ HỎA NGỤC!

26 Tháng Năm 20179:30 CH(Xem: 3072)
ln5CÓ HỎA NGỤC KHÔNG? CÓ HỎA NGỤC!

”Có Hỏa Ngục!” là tựa đề cuốn sách xuất bản vào năm 1954 bằng tiếng Ý của Cha Giuseppe Tomaselli SDB Linh Mục dòng Salésien Don Bosco. Cha Tomaselli chào đời ngày 26-1-1902 tại Catania và qua đời ngày 9-5-1989 tại Messina, miền Nam nước Ý. Xin giới thiệu phần đầu (trang 7-31) qua bản dịch bằng tiếng Pháp ”Có Hỏa Ngục Không?” của Linh Mục Honoré Mazué, Cha Sở giáo xứ Montcony, miền Đông nước Pháp. Sách dịch được nhà sách Téqui phát hành vào năm 1985.

(Lời Dẫn Nhập của Cha Giuseppe Tomaselli). Đại tá M.. không thuộc loại người ”ăn tươi nuốt sống các Cha Sở” nhưng lại thích nhạo báng tôn giáo. Một ngày ông nói thẳng với Cha Tuyên Úy của trung đoàn:  - Quý vị, các Linh Mục, quý vị biết rõ các mánh-khóe. Quý vị thường phô bày ”hình nộm” Hỏa Ngục và với cách thức hù-dọa này, quý vị chiêu-dụ rất nhiều tín đồ.  - Thưa Đại Tá, tôi không có ý đi vào cuộc tranh cãi với Đại Tá. Có lẽ sau này chúng ta có dịp trao đổi chăng. Ngay lúc này, tôi chỉ xin hỏi một câu: ”Đại Tá học ở đâu để đi đến kết luận: Không có Hỏa Ngục!?”.  - Không cần phải học cao để có thể hiểu một số vấn đề.  - Tôi thì trái lại, tôi đặc biệt học hỏi vấn đề dưới ánh sáng các văn bản thần học, và tôi không chút nghi ngờ về sự hiện hữu của Hỏa Ngục.
- Vậy xin Cha làm ơn cho tôi xem cuốn sách có bàn đến vấn đề này!  Khi mang cuốn sách trả lại Cha Tuyên Úy, sau khi đọc rất kỹ, ông Đại Tá không ngần ngại tuyên bố:  - Tôi thấy rõ các Linh Mục không tìm cách đánh-lừa dân chúng khi nói với họ về Hỏa Ngục. Lý chứng quý vị đưa ra quá vững, quá đủ để có thể tin là Hỏa Ngục hiện hữu!

Quý vị có lý!  Nếu một Đại Tá - chắc chắn có kiến thức cao - dám chế-diễu một chân lý nghiêm trọng như sự hiện hữu của Hỏa Ngục, thì chúng ta đâu ngạc nhiên khi những người ít học như một anh thợ, một học sinh hay một bà già lắm chuyện, đến đùa cợt kể cho chúng ta nghe là không có Hỏa Ngục, hoặc giả nếu có thì không ở một mình mà là ở chung với số đông .. Và nhất là vào mùa đông thì không sợ lạnh vì hệ thống sưởi của Hỏa Ngục đặc biệt tốt! ..  Ôi, Hỏa Ngục! .. Thực tế thật đáng khiếp sợ biết bao! .. Đây không phải việc dành cho tôi - người một ngày kia cũng sẽ chết - mô tả những hình phạt ghê gớm dành cho các nô lệ của Hỏa Ngục. Ôi, phải chi một người bị trầm luân có thể xuất hiện từ vực sâu thảm khốc này! Người ấy, phải, chỉ có người ấy, mới có thể mô tả cho chúng ta thấy rõ cái nhìn thực tế và rùng rợn về Hỏa Ngục!!..  Dầu vậy, dựa vào các nguồn tài liệu chắc chắn, nhất là dựa vào Mặc Khải Thần Linh, tôi xin phép giới thiệu cùng độc giả, một giáo huấn đáng được suy tư nghiêm chỉnh. Chúng ta hãy xuống Hỏa Ngục bằng tâm trí ngay bây giờ, để khỏi phải lao vào Hỏa Ngục sau khi chết! Đó cũng chính là lời khích lệ chân thành nồng nhiệt nhất của thánh Augustino.

(Lời Bàn của Cha Sở Honoré Mazué). Quả thật, từ Hỏa Ngục nghe thật chói tai đối với người thời đại chúng ta. (***Trong các bản dịch Việt-ngữ cũng thường tránh dùng từ Hỏa Ngục và thay vào đó bằng từ Âm Phủ, Âm Ty***).  Thế nhưng, Hỏa Ngục hiện hữu là một trong những chân lý Đức Tin nền tảng.  Hoặc giả có người tin Hỏa Ngục hiện hữu, nhưng lại cho rằng, đây là một chân lý chả dính dáng gì đến chúng ta, những người nam và người nữ của thế kỷ XX ..  Một ngày, có người trả lời cho một phụ nữ rằng tín điều Hỏa Ngục làm cho anh nao núng một chút nhưng vội vàng trấn tĩnh ngay:  - Bà ơi, phải tin Hỏa Ngục hiện hữu vì đó là một tín điều ... Tuy nhiên, bà đâu buộc phải TIN LÀ CÓ NGƯỜI NÀO ĐÓ Ở TRONG ẤY!!!

Xét-định hời-hợt trên đây có lẽ cống hiến cho chúng ta thấy cách thức diễn giải tốt nhất mà ngày nay người ta thường dùng để trình bày Hỏa Ngục cho những ai không hề nghĩ đến Hỏa Ngục, hoặc cho những ai thường đùa-cợt về bản chất Hỏa Ngục và mối nguy một ngày chính họ cũng rơi vào Hỏa Ngục!  Trước mầu nhiệm đau thương này, trước tiên chúng ta nên hạ mình khiêm tốn. Ngay cả khi lý trí hạn hẹp không thể hiểu trọn vẹn tính chất nghiêm trọng của tội nặng xúc phạm đến Uy-Linh Cao-Cả vô biên của THIÊN CHÚA như thế nào, cũng như sự trừng phạt khủng khiếp của Hỏa Ngục ra sao .. Dầu vậy, đã có các vị thánh từng nói: sự ác-độc của một tội nặng lớn lao đến độ một Hỏa Ngục đời đời cũng không đủ để đền bù cho tội lỗi ghê ghớm này .. Dĩ nhiên các thánh nhận được những luồng ánh sáng khác với chúng ta. 

Tại sao cha ông chúng ta dễ tin về Hỏa Ngục hơn chúng ta?  Trước tiên bởi vì các ngài không bị đầu độc bởi một thứ giáo huấn thuần-lý và duy-vật như chúng ta hít thở ngày nay qua mọi lỗ-chân-lông của làn da và mọi sợi-tơ của linh hồn. Tính cách thế-tục bó buộc đã làm hao mòn Đức Tin của người đương thời, ngay cả các tín hữu Công Giáo.  Tín điều về Hỏa Ngục đặc biệt rơi vào khinh-bỉ của dửng-dưng, nếu không muốn nói là lố-bịch .. Có điều Hỏa Ngục vẫn tiếp tục hiện hữu như mọi tín điều khác của Đức Tin và cái nghịch-đạo không khấu-trừ được sự hiện hữu cũng như những khủng khiếp của Hỏa Ngục ... 

Ngoài ra còn một lý do khác, không phải nhỏ. Đó là, chính nền giáo huấn của Kitô-Giáo cũng giảm sút, không dám nói nhiều đến Hỏa Ngục.  Cái duy-lý xen vào cách vô-tâm hay ý-thức? Có lẽ như thế! Hoặc vì thiếu Đức Tin chăng? Chắc chắn vậy!  Các Giáo Phụ đâu hết rồi? Và gần nhất là thánh Alfonso Maria de Liguori (1696-1787), thánh Gioan Bosco (1815-1888), thánh Jean-Marie Vianney (1786-1859), Cha Sở họ Ars, vv,?  Nhưng chỉ cần đọc Phúc Âm thật nghiêm chỉnh: ”Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào Lửa Đời Đời, nơi dành sẵn cho tên Ác-Quỷ và các sứ thần của nó” (Matthêô 25,41).  Bất cứ ai chăm chú đọc cuốn sách này của Cha Giuseppe Tomaselli - Linh Mục trừ quỷ - thánh thiện và uyên thâm (từng biết nhiều điều qua chính miệng của ma quỷ), đều không thể không đi đến kết luận giống như vị Đại Tá ở đầu cuốn sách: ”Tôi thấy rõ các Linh Mục không tìm cách đánh-lừa dân chúng khi nói với họ về Hỏa Ngục. Lý chứng quý vị đưa ra quá vững, quá đủ để có thể tin Hỏa Ngục hiện hữu! Quý vị có lý!”. 

1. CHIẾN ĐẤU VÀ .. BẠI TRẬN   Một người đang chăm chú làm việc trong phòng. Bỗng tên quỷ mon men đến gần cách vô hình nhưng có thật. Hắn gợi lên trong trí tưởng tượng người này những cảnh phạm tội. Nhưng người này xua đuổi ngay tức khắc. Màn cám dỗ đầu tiên thất bại nhưng tên quỷ không nản. Hắn gợi lại cảnh phạm tội mạnh hơn nữa. Hắn trình bày cùng cảnh tượng nhưng lần này với mầu sắc sặc-sỡ hơn và quyến-rũ hơn. Linh hồn đáng lẽ phải vội chạy đến cùng THIÊN CHÚA với lòng khiêm tốn thay vì dừng lại cãi cọ với tên quỷ. Nhưng khốn thay, trong một động tác kiêu-căng, linh hồn chủ ý nhìn cơn cám dỗ cho rõ hơn. Hãnh diện về chiến thắng đầu tiên, tên quỷ thật phấn-khởi và tiến tới:

4 Anh trong phòng không? Đôi mắt sợ hãi dáo dác nhìn chung quanh mọi xó xỉnh. Con người e rằng có nhiều ánh mắt đang nhìn mình, y như thể tội lỗi ghi rõ trên trán mình .. Tiếng nói cắn-rứt làm cho nghe rõ mồn-một.  - Adong, Adong con đã làm gì? Lời Chúa phán cùng ông tổ loài người sau khi ông tổ phạm tội. Giờ đây tới phiên con người, ôi linh hồn bất hạnh, THIÊN CHÚA cũng ngỏ lời trách cứ y như thế.  

2. CUỘC HỎI ĐÁP   Chuyện bị quỷ ám có thật. Cả bốn thánh sử - cùng các giáo sử - đều ghi lại vô số các câu chuyện. Ma quỷ - với phép của THIÊN CHÚA - có thể chiếm hữu thân thể con người, cũng như thú vật hoặc nơi chốn nào đó.  Sách Nghi Thức Roma (Nghi Thức Trừ Quỷ) chỉ cho chúng tôi những dấu hiệu để nhận ra trường hợp nào bị quỷ ám thật sự.  Trong bao năm trời, tôi có dịp cử hành nhiều nghi thức trừ quỷ chống Satan. Tôi xin thuật lại một trong các buổi trừ quỷ đó.  Đức Giám Mục bản quyền giao cho tôi sứ vụ xua trừ quỷ dữ ra khỏi thân xác của một thiếu nữ. Cô gái này - sau các khảo sát nghiêm chỉnh của các chuyên gia - được nhìn nhận là hoàn toàn lành mạnh về thể lý cũng như tinh thần. Cô có một kiến thức hết sức thô-thiển, vì chỉ xong bậc tiểu học. Vậy mà, ngay khi tên quỷ nhập vào người, cô gái liền hiểu được các cổ-ngữ, đọc được những điều trong tâm trí người khác. Trong phòng cô xảy ra đủ thứ hiện tượng dị thường: tiếng động chát chúa của kính vỡ tung, tiếng cửa ập rầm rầm, bàn ghế tự động di chuyển, vật dụng bị hất tung từ các ngăn tủ và nằm la liệt trên sàn nhà, vv và vv. 

Tại các buổi trừ quỷ có sự tham dự của nhiều người trong đó có một Linh Mục và một giáo sư sử học và triết học. Vị giáo sư ghi chép với mục đích sẽ phổ biến sau đó.  Tên quỷ nhận lệnh phải xưng danh và trả lời các câu hỏi.  - Tôi tên Melid. Tôi chiếm cơ thể cô gái và tôi không rời nó, bao lâu cô không ưng chịu điều cô biết rõ.  - Giải thích rõ ràng hơn!  - Tôi là quỷ ô-uế. Cô gái này sẽ bị tôi hành hạ cho đến khi nào cô quyết định phạm những điều ô-uế.  - Nhân danh Chúa, nói cho ta biết: trong Hỏa Ngục có những người bị trầm luân vì phạm tội ô-uế không?

- Tất cả mọi người trong Hỏa Ngục, không trừ ai, bị phạt xuống Hỏa Ngục đều vì tội này.  Vị giáo sư cũng muốn được hỏi vài câu.  - Trước khi trở thành quỷ, ngươi là ai?  - Tôi là thiên thần Chérubin .. một phẩm trật cao cấp của Triều Đình Thiên Quốc.  - Các người đã phạm tội gì với tư cách Thiên Thần của Trời cao?  - Không nên nhập thể làm người .. Vị Ấy, Đấng Tối Cao, mà lại hạ mình như thế ... Không, Vị Ấy không nên làm như thế!  - Nhưng các người không biết là sẽ bị phạt trầm luân trong Hỏa Ngục nếu các người dám phản loạn chống lại THIÊN CHÚA sao?  - THIÊN CHÚA nói là Ngài sẽ thử thách chúng tôi nhưng Ngài không nói là Ngài sẽ trừng phạt chúng tôi như thế này. Hỏa Ngục! ... Hỏa Ngục! ... A! ... Mấy ông không thể nào hiểu được, mấy ông, không thể hiểu thế nào là Lửa Đời Đời ...  Tên quỷ nói điều này với giọng vừa phẫn-nộ vừa tuyệt-vọng.

3. HỎA NGỤC   Vậy Hỏa Ngục là gì mà người ta thường nói đến với đủ thứ luận-điệu, có đúng có sai, và chúng tôi lại muốn nghiên cứu cách nghiêm chỉnh?  Thưa đây là trừng phạt THIÊN CHÚA dành cho các Thiên Thần phản loạn cũng như cho con người khi bất tuân mệnh lệnh của Ngài và chết mà chưa hòa giải với Ngài.  Trước hết chúng tôi minh chứng Hỏa Ngục hiện hữu. Sau đó chúng tôi nghiên cứu bản chất Hỏa Ngục. Rồi chúng tôi đi đến những kết luận thực tiễn.  Trí thông minh con người - trước khi chấp nhận một chân lý - cần có những bằng chứng đáng tin. Vì đây là một chân lý mang theo nhiều hậu quả trầm trọng cho chính cuộc sống con người hiện tại và tương lai nên chúng tôi sẽ nghiên cứu các chứng-cớ của luận-lý, của Mặc-Khải và của lịch-sử. 

4. LÝ LẼ

Loài người - thường bất công - đều đồng loạt chấp thuận: người tốt được thưởng và kẻ dữ bị phạt.  Sinh viên đầy thiện chí đáng được giáo sư khích lệ, trong khi học trò lười biếng bị chê bai vì thất bại.  Trên ngực chiến sĩ anh dũng người ta gắn quân chương tưởng thưởng, còn tên lính đào ngũ bị xử tử.  Công dân liêm chính được hưởng các quyền lợi nhưng tên côn đồ bị tống ngục.  Lý trí bình thường không hề chống đối việc tội nhân phải bị trừng phạt thích đáng.  THIÊN CHÚA công minh, tuyệt đối công minh. Chúa ban cho con người tự do. Chúa ghi khắc vào lòng mỗi người lề luật tự nhiên: làm điều lành và lánh điều dữ. Chúa cũng công bố lề luật tích cực tóm lược trong 10 Điều Răn. Thử hỏi chúng ta có thể nghĩ rằng Vị Lập Pháp Tối Cao từng ban hành các Giới Răn cho loài người để rồi sau đó làm ngơ trước cách thức loài người tiếp nhận để làm điều lành hoặc để làm điều dữ sao???  Voltaire (1694-1778) - một triết gia vô luân thường đạo lý - cũng buộc phải thú nhận trong tác phẩm của ông (Luật Tự Nhiên) rằng: ”Nếu mọi thọ tạo minh chứng cho chúng ta thấy sự hiện hữu của một Đấng Khôn Ngoan vô biên, thì lý trí cũng nói cho chúng ta biết Ngài là Đấng Công Minh vô tận. Nhưng làm thế nào để xử sự công minh nếu Ngài không biết thưởng cũng chẳng biết phạt?”.

Nhiệm vụ của mọi Vua Chúa là sửa trị các hành vi xấu và ân thưởng các việc làm tốt. Phải chăng quý vị muốn rằng Sự Nghiêm Minh của THIÊN CHÚA lại thua xa nền công lý của loài người sao?  

5. MẶC KHẢI   Trong tầm hiểu biết các chân lý Đức Tin thì lý trí đáng thương của loài người không đi xa bao nhiêu. Do đó, THIÊN CHÚA, Chân Lý Tối Cao, đã rộng lượng mặc khải cho loài người một số mầu nhiệm: con người được tự do chấp nhận hoặc khước từ, nhưng vào thời qui định, con người phải trả lẽ (tính sổ) về các dụng-tâm cố-ý của mình.  Mặc Khải thần linh chứa đựng trong Kinh Thánh được chia thành hai phần: Cựu Ước và Tân Ước.  Trong Cựu Ước THIÊN CHÚA phán bảo cùng các Tiên Tri. Các Tiên Tri là phát-ngôn-viên của Đấng Tối Cao cạnh dân Do Thái, vì từ dân này sẽ sinh ra Đấng Cứu-Tinh (Messia).

Thánh vương Đavít viết: ”Ước gì ác nhân phải nhục nhã mà ngậm miệng sa xuống âm ty” (Thánh Vịnh 31,18).  Tiên tri Isaia viết: ”Mọi người sẽ thấy xác những kẻ phản loạn chống lại Ta, và giòi bọ rúc rỉa chúng sẽ không chết, Lửa thiêu đốt chúng sẽ không tàn lụi” (Isaia 66,24).  Vị Tiền Hô của Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Thánh Gioan Tẩy-Giả, để chuẩn bị tâm trí người đương thời của Ngài đón nhận Đấng Cứu-Tinh, đã rao giảng: sứ vụ của Đấng Cứu Thế là thưởng người lành và phạt kẻ dữ. Thánh nhân dùng dụ ngôn: ”Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào Lửa không hề tắt mà đốt đi” (Matthêô 3, 12).  

6. CON THIÊN CHÚA    Vào thời viên-mãn, cách đây hơn 2 ngàn năm, khi Roma sống dưới triều đại hoàng đế Cesare Ottaviano Augusto, Đức GIÊSU KITÔ, Con THIÊN CHÚA, đã xuất hiện trong thế giới. Đó là khởi đầu Tân Ước.  Ai có thể chối bỏ tính chất đích thực của việc Đức GIÊSU đến trên trái đất này? Không có sự kiện lịch sử nào được xác nhận với nhiều bằng chứng như thế! Con THIÊN CHÚA minh chứng Thần-Tính của Ngài bằng những phép lạ cả-thể sáng chói nhất, và với những ai còn nghi ngờ, Ngài lớn tiếng thách thức:  - Hãy làm cho Ta chết đi và sau ba ngày Ta sẽ sống lại. Hãy phá đền thờ do tay con người làm nên và trong ba ngày, Ta sẽ tái thiết, không phải bằng bàn tay con người .. ”Như ông Giôna ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy” (Matthêô 12,40) ...

Sự phục sinh của Đức Chúa GIÊSU là bằng chứng vĩ đại nhất Thần-Tính của Ngài.  Con THIÊN CHÚA làm các phép lạ với mục đích gì? Thưa là để khẳng định tính chất xác thực giáo huấn của Ngài.  Với chủ ý khi Đức Chúa GIÊSU phán: ”Thầy là Ánh Sáng, ai theo Thầy sẽ không phải đi trong bóng tối nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống” (Gioan 8,12).  Sứ mệnh của Đấng Cứu Thế là cứu thoát nhân loại khỏi tội lỗi và đưa nhân loại trở lại chính lộ dẫn về quê Trời.  Người lành sẵn sàng lắng nghe và ngoan ngoãn thực thi giáo huấn của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Để khuyến khích họ kiên trì trong sự thiện, Ngài thường nhắc nhở họ về phần thưởng cao trọng dành cho người công chính trên Thiên Đàng: ”Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở vì phần thưởng dành cho anh em ở trên Trời thật lớn lao” (Matthêô 5,11).  ”Anh em hãy vui mừng vì tên anh em đã được ghi trên Trời” (Luca 10,20).  ”Khi anh đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. Họ không có gì đáp lễ, và như thế, anh mới thật có phúc: vì anh sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại” (Luca 14,13-14).  ”Thầy sẽ trao vương quốc cho anh em như CHA Thầy đã trao cho Thầy” (Luca 22,29).  

7. HÌNH PHẠT ĐỜI ĐỜI

Người lành và những ai chỉ muốn điều thiện, chỉ cần lời hứa được thưởng - nghĩa là lên Thiên Đàng - đủ để giữ họ trong đường ngay nẻo chính. Còn kẻ ác, trái lại, nạn nhân của các dục vọng, thì chỉ có thể kéo họ ra khỏi đường xấu bằng đe dọa bị trừng phạt. Chính vì thế mà đứa con hiếu thảo thường thi hành cả những ước muốn nhỏ bé nhất của thân phụ để người được hài lòng và vui hưởng sự trìu mến của mình. Bấy nhiêu đủ để cảm thấy tràn trề hạnh phúc. Trong khi đứa con phản loạn thì phải dùng đến roi đòn mới làm cho nó hiểu.  Đức Chúa GIÊSU thấy quá rõ cái ác tâm của số đông những người cùng thời với Ngài. Ngài cũng thấy trước con người không thay đổi bao nhiêu trong tương lai: họ bịt tai trước các lời giáo huấn của Ngài. Tuy nhiên, Đức Chúa GIÊSU KITÔ vẫn muốn cứu tất cả mọi người. Vậy thì phải dùng đến lý-chứng nào mới có thể thuyết phục được họ? Thưa chỉ có cách là đe dọa bằng hình phạt, hình phạt ở thế giới bên kia dành cho tất cả những ai làm điều ác, nghĩa là sẽ bị rơi vào Hỏa Ngục.   Như thế chứng cớ nền tảng Hỏa Ngục hiện hữu đến từ chính ngôn-từ của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Nhất định từ chối - hay ít ra chỉ nghi ngờ về lời khẳng đ?nh của THIÊN CHÚA nhập thể làm người - thì chẳng khác gì hủy diệt toàn bộ Phúc Âm, xóa bỏ lịch sử và từ chối ánh sáng mặt trời.

8. CHÍNH THIÊN CHÚA PHÁN  

Người Do Thái tưởng rằng họ có quyền đi thẳng về quê Trời, bởi lẽ họ là con cái dòng dõi tổ phụ Abraham. Nhưng vì họ ngoan cố trước các giáo huấn thần linh và từ chối đặc tính cứu-tinh của Đức Chúa GIÊSU KITÔ, nên họ bị cảnh cáo phải chịu các hình khổ của Hỏa Ngục: ”Tôi nói cho các ông hay, từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Abraham, Isaác và Giacóp trong Nước Trời, nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng” (Matthêô 8,11-12).  Khi chứng kiến các cớ gây sa ngã của thời Ngài và thời các thế hệ tương lai, nên muốn đưa kẻ dữ trở về đường ngay nẻo chính và đề phòng người lành khỏi làm điều ác, Đức Chúa GIÊSU đã phải nhắc đến Hỏa Ngục bằng những lời lẽ khá cứng rắn:

”Khốn cho thế gian vì làm cớ cho người ta sa ngã. Tất nhiên phải có những cớ gây sa ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã” (Matthêô 18,7).  ”Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa Hỏa Ngục, phải vào Lửa không hề tắt. Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào Hỏa Ngục. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước THIÊN CHÚA còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào Hỏa Ngục, nơi giòi bọ không hề chết và Lửa không hề tắt” (Máccô 9,43-48). 

Với lời lẽ trên đây, Đức Chúa GIÊSU KITÔ muốn nhấn mạnh rằng cần phải sẵn sàng chấp nhận bất cứ hy sinh nào, ngay cả những hy sinh đau thương nhất như chặt đứt tay chân chẳng hạn, còn hơn là bị quăng vào Lửa Đời Đời.  Thầy Chí Thánh, để khuyến khích con người tận dụng mọi khả năng Chúa ban như trí thông minh, thân xác, của cải vật chất, đã dùng đến dụ ngôn những yến bạc và kết thúc dụ ngôn với lời dành cho người đầy tớ xấu xa và lười biếng: ”Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, nó sẽ phải khóc lóc nghiến răng” (Matthêô 25,30).  Khi Đức Chúa GIÊSU loan báo ngày tận thế với sự sống lại sau hết, đã ám chỉ cuộc trở lại vinh quang của Ngài với hai loại người lành dữ và nói thêm: ”Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên trái rằng: ”Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào Lửa Đời Đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó” (Matthêô 25,41).  Mọi người đều đứng trên bờ vực thẳm Hỏa Ngục, bởi vì bao lâu còn sống trên cõi đời này, không ai tránh khỏi nguy hiểm phạm tội. Ngay cả với các môn đệ, Đức Chúa GIÊSU cũng luôn luôn nhắc nhở hiểm nguy Hỏa Ngục. 72 môn đệ được Ngài sai đi xuyên qua làng mạc, phố xá để rao giảng Nước THIÊN CHÚA, chữa lành bệnh tật và xua trừ quỷ dữ ra khỏi những người bị chúng ám hại. Các môn đệ trở về hớn hở thưa với Chúa: ”Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con”. Đức Chúa GIÊSU liền bảo các ông: ”Thầy đã thấy Satan như một tia chớp từ trời sa xuống” (Luca 10,17-18). Nói như thế, Đức Chúa GIÊSU muốn ngăn chặn các ông khỏi tội kiêu căng khi thấy gặt hái thành công. Bởi vì cũng chính tội kiêu ngạo đã khiến Satan lao thẳng từ Trời xuống Hỏa Ngục.

 ”Đức Chúa GIÊSU mời chàng thanh niên giàu có: ”Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên Trời. Rồi hãy đến theo Thầy”. Nhưng người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh có nhiều của cải. Thấy vậy Đức Chúa GIÊSU nói với các môn đệ: ”Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước THIÊN CHÚA”. Nghe vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: ”Thế thì ai có thể được cứu?”. Đức Chúa GIÊSU nhìn thẳng vào các ông và nói: ”Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với THIÊN CHÚA thì mọi sự đều có thể được” (Matthêô 19,21-26).  Đức Chúa GIÊSU không có ý kết án của cải - bởi vì tự nó của cải không xấu - nhưng Ngài chỉ muốn nhấn mạnh rằng thật nguy hiểm biết bao khi người giàu chỉ biết bám chặt vào của cải đến nỗi quên mất việc thực thi lề luật cao cả là đức bác ái.

Để làm sáng tỏ giáo huấn, Đức Chúa GIÊSU nói về dụ ngôn ông nhà giàu và anh Ladarô nghèo khó:  ... Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khổ tên là Ladarô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Abraham. Ông nhà giàu cũng chết và người ta đem chôn. 

... Dưới Hỏa Ngục (trong Âm Phủ), đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Abraham ở tận đàng xa, và thấy anh Ladarô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: ”Lạy tổ phụ Abraham, xin thương xót con, và sai anh Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị Lửa thiêu đốt khổ lắm!”. Ông Abraham đáp: ”Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn Ladarô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, Ladarô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nơi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được”.  ... Ông nhà giàu nói: ”Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh Ladarô đến nhà cha con, vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!”. Ông Abraham đáp: ”Chúng đã có Môsê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó!”. Ông nhà giàu nói: ”Thưa tổ phụ Abraham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối”. Ông Abraham đáp: ”Môsê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin đâu!” (Luca 16,19-31). 

Trong dụ ngôn do chính Đức Chúa GIÊSU KITÔ giảng dạy, ngoài một lý chứng vững chắc về Hỏa Ngục hiện hữu, còn thêm luận cứ khác để trả lời cho những ai dám thách thức: ”Tôi sẵn sàng tin Hỏa Ngục hiện hữu nếu có kẻ nào đó từ Hỏa Ngục hiện về nói cho tôi biết!”. Người nói câu này thường ở trên con đường xấu và họ sẽ chẳng chịu tin hơn nếu có người từ cõi chết sống lại. Nếu, giả thiết rằng, vào ngày hôm nay, có ai đó đến từ Hỏa Ngục, thì những kẻ dữ thường không muốn tin Hỏa Ngục hiện hữu, sẽ không ngần ngại tuyên bố: ”Đây là một tên điên. Đừng thèm nghe hắn!”.  

9. CON SỐ NHỮNG NGƯỜI BỊ SA VÀO HỎA NGỤC

Vì Đức Chúa GIÊSU KITÔ thường nói về Trời Cao và Hỏa Ngục nên một ngày các Tông Đồ hỏi Ngài: ”Thưa Thầy, những người được cứu rỗi có nhiều không?”. Đức Chúa GIÊSU trả lời cách mơ hồ như thể không muốn cho loài người biết mầu nhiệm này: ”Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy” (Matthêô 7,13).  Phải hiểu thế nào về câu nói này của Thầy Chí Thánh?  Đường sự lành thì cam-go vì để đi trên con đường này phải hãm dẹp các dục vọng và sống theo giáo huấn của Đức Chúa GIÊSU KITÔ: ”Ai muốn theo Thầy phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (Máccô 8,34). ”Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được” (Matthêô 11,12).  

Đường sự dữ đưa xuống Hỏa Ngục thì dễ theo và có nhiều người đi. Thật vậy, không gì thư-thái bằng buông mình theo các khoái-lạc lừa-đảo hào-nhoáng của thế gian, những khoái lạc thường nuôi dưỡng bằng kiêu-căng, nhục-dục và bủn-xỉn.  Nếu có ai hỏi: ”Có phải phần đông loài người bị rơi vào Hỏa Ngục không?”. Xin thưa: ”Chúng tôi không biết gì hết!”.  Các Giáo Phụ và các luân lý gia nói chung thường khẳng định: Có đông người được cứu rỗi. Sau đây là các lý do.  THIÊN CHÚA muốn cho mọi người được cứu rỗi. Chúa ban cho mọi người các phương thế cần thiết để đạt đến niềm hạnh phúc vĩnh cữu. Nhưng tất cả không dùng đến các phương thế này. Vì thế họ bị suy-nhược và dễ trở thành mồi ngon cho Satan ngay tại đời này và sau đó nơi thế giới bên kia. Tuy nhiên hình như có đông người được lên Thiên Đàng, thể theo Lời Kinh Thánh: ”Trông cậy Chúa đi Israel hỡi, bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa” (Thánh V?nh 129,7).  ”Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là Máu Thầy, Máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội” (Matthêô 26,27-28). 

Như vậy có số đông người được hưởng ơn Cứu Chuộc của Đức GIÊSU KITÔ Con THIÊN CHÚA xuống thế làm người.  Bây giờ cùng nhìn về phía nhân loại. Một phần ba loài người chết trước khi có tuổi khôn, nghĩa là chưa có thể phạm tội trọng. Những người này chắc hẳn không bị rơi vào Hỏa Ngục.  Rồi có số đông những người hoàn toàn không biết gì về Đạo Công Giáo. Đó không do loai họ, bởi vì họ sống trong những vùng chưa được ánh sáng Phúc Âm soi chiếu. Họ chỉ sống theo lề luật tự nhiên và như thế chắc hẳn cũng không bị sa vào Hỏa Ngục, bởi vì THIÊN CHÚA Công Minh, không trừng phạt những ai vô tội.  Và có những người bị coi là ”không tôn giáo .. vô đạo .. gian ác”, nhưng tất cả không kết thúc trong sự dữ, bởi lẽ vào cuối đời, khi các đam mê giảm bớt, họ thường dễ dàng trở về với THIÊN CHÚA. Nhiều người khác, nhờ những kinh nghiệm đau thương khiến họ bừng tỉnh, trở về với đường ngay nẻo chính và được ơn chết lành.  Trên giường chết, ơn Chúa Nhân Lành thường tuôn đổ dồi dào, nhờ lời cầu nguyện và hy sinh của thân nhân và nhiều người đạo đức, mỗi ngày sốt sắng cầu nguyện cho những người hấp hối. 

Với những suy tư trên đây cho phép chúng tôi kết luận rằng, mặc cho con số thế nào đi nữa những người đi theo đường xấu, vẫn có số đông những người hòa giải với THIÊN CHÚA trước khi chết.  

10. VỊ TƯỚNG NGA   

Đức Cha Louis-Gaston de Ségur (1820-1881) là quý tử của bá tước Eugène de Ségur và nữ bá tước Sophie Rostopchine. Ngài là vị Giám Mục lỗi lạc từng viết nhiều tác phẩm huấn đức thiêng liêng. Một trong các tác phẩm của ngài minh chứng sự hiện hữu của Hỏa Ngục. Đức Cha viết.  Câu chuyện xảy ra tại Moscou vào năm 1812 ngay trong gia tộc tôi. Ông Ngoại tôi - tử tước Fédor Rostopchine (1765-1826) - lúc ấy là thống đốc quân sự tại Moscou. Ông Ngoại kết thân với tử tước Orloff, một người tài giỏi, nhưng lại khô khan đạo nghĩa.  Một buổi tối, sau khi dùng bữa, tử tước Orloff bắt đầu nói chuyện vui đùa với một vị tướng - tạm gọi là tướng Victor - vốn theo triết thuyết ”hoài nghi” của Voltaire (Francois Marie Arouet Voltaire 1694-1778).

Dần dần câu chuyện đưa đến vấn đề tôn giáo, thường bị hai người chọn làm đề tài chế nhạo. Và dĩ nhiên, trong đó có đề tài Hỏa Ngục.  Tử tước Orloff khiêu khích trước. Ông nói:  - Không rõ bên kia nấm mồ, có cái gì khác hiện hữu không?  Tướng Victor đáp liền:  - Được rồi! Nếu quả thực có cái gì đó, thì một người trong hai chúng ta, ai chết trước, sẽ hiện về báo cho người kia biết. Anh đồng ý không?  Tử tước Orloff gật đầu nói:  - Đồng ý!  Rồi ông giơ tay bắt tay bạn như cử chỉ giao kèo: phải trung tín giữ lời đã hứa!  Sau đó một tháng, tướng Victor nhận lệnh rời thủ đô Moscou để đảm trách một chức vụ quan trọng trong quân lực Nga hoàng vì hoàng đế Napoléon I (1769-1821) của nước Pháp vừa tuyên chiến với nước Nga.  3 tuần sau, vào sáng sớm tinh sương, tướng Victor đi một vòng để do thám địa điểm của địch quân. Bỗng ông bị một viên đạn bắn xuyên bụng. Ông gục ngã và chết ngay tại chỗ. Chính lúc đó, linh hồn ông trình diện trước tòa THIÊN CHÚA.  Tử tước Orloff đang ở Moscou và không hay biết gì về thảm họa xảy đến cho bạn mình. Vậy mà, cùng ngay buổi sáng hôm ấy, mặc dầu đã thức giấc, tử tước Orloff vẫn còn nằm rán lại trong giường. Bỗng chốc, ông trông thấy chiếc màn che giường động đậy, rồi, chỉ cách đó hai bước, xuất hiện rõ ràng gương mặt tái mét của người quá cố. Tướng Victor, một tay đặt trên ngực, dõng dạc tuyên bố:

- Quả thật có Hỏa Ngục và tôi đang bị trầm luân trong ấy!  Nói xong, người quá cố biến mất.  Tử tước Orloff nhảy ra khỏi giường, mình mặc nguyên bộ đồ ngủ, chân mang dép ngủ, đầu tóc bù xù, đôi mắt thất thần, gương mặt nhợt nhạt như một miếng giẻ rách. Ông đâm đầu chạy một mạch đến nhà Ông Ngoại tôi - tử tước Rostopchine - kể cho Ngoại nghe câu chuyện vừa xảy ra. Lúc ấy Ngoại cũng vừa thức dậy. Ngoại kinh ngạc khi thấy tử tước Orloff xuất hiện như một tên điên. Ngoại hỏi ngay:  - Có chuyện gì xảy ra cho tử tước vậy?  Tử Tước Orloff vừa thở hổn hển vừa trả lời:  - Tôi nghĩ sẽ bị điên vì sợ hãi quá độ. Tôi vừa trông thấy tướng Victor!  Ngoại không hiểu nên hỏi:  - Ủa, tướng Victor đã về lại Moscou rồi sao?

Tử tước Orloff vừa sà người trên chiếc đi-văng vừa đáp liền:

- Ồ, không phải vậy! Ông không bao giờ trở lại nữa, và đây mới là điều làm tôi kinh hoàng!  Nói xong, tử tước Orloff thuật lại cuộc hiện về của tướng Victor, với đủ mọi chi tiết nghe thật rợn rùng!  Ông Ngoại tôi tìm lời trấn an tử tước Orloff, lấy lý do có lẽ ông chỉ là nạn nhân của một ảo tưởng. Và rất có thể, tướng Victor chưa chết!  Thế nhưng, 10 ngày sau, quân lực Nga hoàng gởi điện cho Ngoại tôi báo tin tướng Victor đã tử nạn, vào đúng buổi sáng mà tử tước Orloff trông thấy ông hiện về. 

11. MỘT PHỤ NỮ THÀNH NAPOLI   Câu chuyện được ghi trong sử liệu thánh Francesco di Girolamo, một vị thánh rất nổi tiếng. Ngài là Linh Mục dòng Tên, chào đời ngày 17-12-1642 tại Taranto, nhưng hoạt động tông đồ và qua đời ngày 11-5-1716 tại Napoli, miền Nam nước Ý. Mục vụ đặc sắc nhất của ngài là giảng các tuần đại phúc. Vào thời kỳ ấy, các buổi giảng thuyết thường diễn ra nơi các đường phố, tại các công viên, giữa các quảng trường, hay trong các khu vực có những nhà điếm. Mục đích của thánh nhân là mời gọi mọi người hồi tâm thống hối, trở về cùng THIÊN CHÚA và sống ngay chính.  

Một hôm, thánh Francesco di Girolamo thuyết giảng trước một đám thật đông dân chúng, kéo đến nghe ngài nơi quảng trường thành phố Napoli. Gần đó, trong căn nhà có cửa sổ nhìn xuống quảng trường, có một phụ nữ trắc nết sinh sống. Với chủ đích quấy phá và lấn át tiếng nói của vị thánh, bà cất tiếng la hét ầm ĩ và múa máy lung tung. Mọi lời khuyến cáo bà im đi, đều vô hiệu. Thánh Girolamo đành bỏ dở buổi giảng thuyết hôm ấy.  Ngày hôm sau, thánh nhân trở lại giảng nơi chỗ cũ. Ngạc nhiên vì thấy cửa sổ phòng bà đóng kín mít, thánh nhân hỏi lý do tại sao. Người ta cho biết bà ta bất ngờ qua đời trong đêm. Thánh nhân liền nói:  - Chúng ta hãy đi xem bà!  Một số đông đi theo ngài và trông thấy xác bà còn nằm sóng soài dưới đất. Như được linh hứng, thánh Girolamo cất tiếng hỏi:  - Hỡi Catarina, nhân danh Chúa, hãy nói cho mọi người đang có mặt nơi đây biết bà đang ở đâu.  Tức khắc, đôi mắt người quá cố hé mở, đôi môi động đậy. Rồi bằng một giọng khàn khàn, khủng khiếp, bà trả lời:  - Ở trong Hỏa Ngục .. Tôi bị trầm luân trong Hỏa Ngục đời đời kiếp kiếp!

Mọi người hiện diện toát mồ hôi lạnh, dựng tóc gáy! Lúc xuống cầu thang, thánh Girolamo lẩm nhẩm lập lại:  
- Trong Hỏa Ngục mãi mãi .. Ôi THIÊN CHÚA công minh, đáng run sợ biết là chừng nào!  Đa số những người chứng kiến cảnh tượng hãi hùng hôm đó không muốn trở về nhà, trước khi xét mình kỹ lưỡng, thành tâm thống hối và sốt sắng lãnh bí tích Giải Tội.  Linh Mục Francesco di Girolamo được Đức Giáo Hoàng Pio VII (1800-1823) tôn phong chân phước ngày 2-5-1806 và Đức Giáo Hoàng Gregorio XVI (1831-1846) nâng lên hàng hiển thánh ngày 26-5-1839. Trong hồ sơ xin phong thánh cho ngài có ghi lại chứng từ:  - Con có mặt trong biến cố kinh hoàng ấy. Nhưng con không biết trình bày ra sao, diễn tả như thế nào cho đúng tâm tình của con cũng như của mấy người khác. Con chỉ biết nói một điều là cứ mỗi lần có dịp đi ngang quảng trường và trông thấy cánh cửa sổ ấy, con như còn nghe rõ tiếng nói khàn khàn khủng khiếp: ”Trong Hỏa Ngục .. Tôi bị trầm luân đời đời trong Hỏa Ngục!”.  

12. TẠI KINH THÀNH VĨNH CỮU

Câu chuyện xảy ra tại Roma vào năm 1873. Nơi căn nhà của các cô gái làng chơi - hành nghề mại dâm - có một cô gái bị thương nơi tay. Vết thương ban đầu tưởng nhẹ bỗng trở nặng cách bất ngờ. Cô gái được đưa vào bệnh viện và qua đời ngay đêm ấy.  Trong cùng đêm đó, nơi căn nhà mại dâm, một cô gái khác không hay biết gì về điều chẳng lành xảy đến cho bạn mình ở bệnh viện. Nhưng cô cất tiếng hét ầm ĩ, gây xáo trộn trong nhà và làm náo động các căn nhà chung quanh. Không ai làm cho cô im được. Người ta phải gọi cảnh sát đến can thiệp. Sau cùng, cô kể cho mọi người nghe như sau. 

Người bạn gái qua đời ở bệnh viện hiện về với thân mình rực lửa và nói:  - Tôi bị trầm luân muôn kiếp trong Hỏa Ngục. Vậy nếu cô không muốn bị cùng số phận như tôi, thì hãy tức khắc rời bỏ cái chốn nhơ nhớp này và trở về cùng THIÊN CHÚA!   Kể xong, cô đứng ngồi không yên và mong cho trời mau sáng, để cô dọn đồ ra khỏi nhà. Mọi người ngỡ ngàng và càng kinh ngạc hơn nữa khi sáng sớm hôm sau nhận tin cô gái bị thương nơi tay đã qua đời trong đêm ấy tại bệnh viện.  Về phần bà chủ căn nhà mại dâm, bà kinh hoàng đến độ, lâm trọng bệnh. Nghĩ tới cuộc hiện về của cô gái khốn khổ bị rơi xuống Hỏa Ngục, bà hồi tâm và ăn năn thống hối. Bà xin rước Linh Mục đến để lãnh các Bí Tích. Giáo quyền liền cử một Linh Mục thánh thiện. Đó là Đức Ông Sirolli, Cha Sở nhà thờ San Salvatore in Laura.  Trước sự hiện diện của nhiều nhân chứng, Đức Ông Sirolli bắt buộc bệnh nhân phải công khai phản cung các lời bà đao xúc phạm chống lại Đức Giáo Hoàng. Bà cũng phải chính thức từ bỏ việc điều hành căn nhà mại dâm ô nhục này. Bệnh nhân khiêm tốn thi hành mọi đòi buộc của vị Linh Mục. Bà sốt sắng lãnh các Bí Tích sau cùng và trút hơi thở trong ơn nghĩa Chúa. Toàn thể dân thành Roma đều biết và kể cho nhau nghe biến cố có một không hai ấy.  

13. PHỤ NỮ QUÝ TỘC LUÂN-ĐÔN  

Vào năm 1848 tại Luân-Đôn, thủ đô Anh Quốc, có một góa phụ trẻ đẹp 29 tuổi, giàu sang phú quý và nổi tiếng lịch thiệp hào hoa. Trong số những khách khứa thường xuyên lui tới nhà bà, người ta để ý cách riêng đến chàng trai tên Lord thuộc loại ăn chơi trác táng.  Một buổi tối sau nửa đêm, bà nằm trên giường đọc cuốn tiểu thuyết để dỗ giấc ngủ. Vừa tắt đèn, bà bỗng trông thấy một luồng ánh sáng kỳ lạ phát xuất từ cánh cửa, soi chiếu cả căn phòng, càng lúc càng sáng rực. Ngạc nhiên, bà mở to mắt nhìn, cố gắng tìm hiểu hiện tượng. Thế rồi cánh cửa từ từ mở ra, xuất hiện chàng Lord, một kẻ đồng lõa với nếp sống vô luân trắc nết của bà.  Trước khi bà kịp mở miệng nói một câu, chàng trai đã đến ngay bên giường, vừa bóp chặt cổ tay bà vừa nói: 

- Có một Hỏa Ngục nơi người ta bị đốt cháy!  Nỗi đau đớn tột độ đến nỗi bà bị ngất lịm đi. Nửa giờ sau khi tỉnh lại, bà gọi người nữ giúp việc đến. Cô này khi bước vào phòng ngửi ngay mùi khét của các vật bị cháy. Cô cũng thấy ngay bà chủ bị vết phỏng nơi cổ tay khá sâu, lòi xương ra. Và trên vết phỏng có ghi dấu bàn tay của một người đàn ông. Cô cũng để ý thấy từ cửa đến giường và từ giường ra cửa, trên tấm thảm có ghi dấu chân của người đàn ông. Và nơi nào có bàn chân đặt lên thì nơi đó tấm thảm bị cháy đen.  Ngày hôm sau, người phụ nữ quý tộc trẻ đẹp này nhận tin chàng trai Lord đao qua đời ngay trong đêm hôm ấy.

14. ĐỨC TỔNG GIÁM MỤC THUẬT LẠI  

Thánh Antonio Pierozzi (1389-1459) là tu sĩ Đaminh và là Tổng Giám Mục Firenze, miền Bắc nước Ý. Trong các bút tích của thánh nhân có ghi lại biến cố xảy xa trong thời đại của ngài, một biến cố từng làm chấn động dư luận của người dân sống vào thời kỳ ấy.  Một thiếu niên 17 tuổi rơi vào nỗi bất hạnh to lớn là dấu kín tội trọng khi đi xưng tội. Vì xấu hổ, cậu không bao giờ dám xưng thú, dầu vậy, vẫn tiếp tục tiến lên bàn thờ rước Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Càng ngày càng bị cắn rứt dày vò, nhưng thay vì tự đặt mình trở về với ơn thánh Chúa, chàng trai tìm cách bù trừ tội lỗi bằng nhưong việc đền tội khe khắt. Sau cùng, chàng quyết định trở thành tu sĩ với ý nghĩ: trong dòng tu, mình sẽ xưng thú các tội phạm thánh và sẽ làm việc đền tội thật cân xứng.  Trong tu viện, chàng trở thành một tu sĩ nổi tiếng đạo đức. Ai ai cũng xem chàng như một vị thánh.  Vô phúc thay, tên quỷ xấu hổ luôn giữ chàng trong gọng kìm của hắn khiến chàng không bao giờ dám thành thật xưng thú các tội trọng đã phạm. Và chàng thanh niên đáng thương tiếp tục cuộc sống phạm thượng trong vòng 3 năm nữa. Ngay trên giường chết, chàng cũng không có can đảm xưng thú mọi tội lỗi đã phạm. Rồi chàng trút hơi thở cuối cùng.  Các tu sĩ trong cộng đoàn tin rằng chàng chết trong hương thơm thánh thiện. Vì thế các vị long trọng rước di hài người quá cố và đặt nơi nhà nguyện của tu viện, đợi đến hôm sau sẽ cử hành Thánh Lễ an táng.  Sáng sớm hôm ấy, một tu sĩ đi giật chuông bỗng trông thấy người quá cố đứng trước mặt, bị xiềng bằng xích đỏ rực và toàn thân như ngọn lửa bốc cháy.  Hoảng hốt, vị tu sĩ quỳ sụp xuống, trong khi người quá cố tuyên bố: ”Đừng mất công đọc kinh cầu nguyện cho tôi. Tôi ở trong Hỏa Ngục cho đến muôn đời”. Rồi người quá cố thuật lại cho thầy dòng nghe câu chuyện thảm thương cuộc đời mình với các tội phạm thánh. Khi người quá cố biến đi đã để lại một mùi cháy khét tỏa ra trong khắp tu viện. Các Bề Trên quyết định đưa di hài ra khỏi nhà nguyện và không cử hành nghi thức an táng nào hết. 

15. GIÁO SƯ NỔI TIẾNG TẠI PARIS

Thánh Alfonso Maria de Liguori (1696-1787) tiến sĩ Hội Thánh đã thuật lại câu chuyện sau đây.  Đó là thời kỳ mà Đại Học Paris đạt tột đỉnh chói sáng. Một trong các vị giáo sư lỗi lạc nhất bỗng đột ngột từ trần. Không ai có thể tưởng tượng được số phận khủng khiếp mà giáo sư đang phải chịu, kể cả vị Tổng Giám Mục Paris cũng không ngờ, bởi lẽ người quá cố là bạn thân tín của mình. Vì thế, mỗi ngày vị Tổng Giám Mục đều dâng lễ cầu cho linh hồn giáo sư quá cố.  Thế rồi một đêm đang lúc vị Tổng Giám Mục sốt sắng cầu nguyện cho bạn, ngài bõng trông thấy giáo sư quá cố xuất hiện với hình thái rực cháy và khuôn mặt buồn bã tuyệt vọng. Vị Tổng Giám Mục hiểu bạn mình đã bị trầm luân nên đặt vài câu hỏi trong đó có câu:

- Trong Hỏa Ngục, bạn còn nhớ các môn khoa học khiến bạn trở thành nổi tiếng khi còn sống trên trái đất không?  - Khoa học nào! ... Khoa học nào!
... Trong tập đoàn của quỷ dữ chúng tôi có các chuyện khác để làm và để nghĩ. Các thần dữ này không hề để chúng tôi được yên một giây lát và ngăn cản chúng tôi nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài những hình khổ chúng tôi phải chịu. Các hình khổ này tự nó đã khủng khiếp lắm rồi, vậy mà quỷ dữ còn thêm vào nữa, đến độ làm cho chúng tôi phải triền miên tuyệt vọng.

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt