25 Tháng Tư 20247:09 SA(Xem: 24)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Một người kể cảm nghiệm như sau: “Khi chúng tôi đang ở vùng Cyprus thì chúng tôi đi du lịch ở xa nên thuê xe hơi đi. Khi đi được một lúc thì chúng tôi bị lạc vào một con đường khác và bị mất phương hướng. Lúc đó khoảng 2:00 g sáng.
24 Tháng Tư 20249:29 CH(Xem: 25)
8 ĐIỀU HỨA CỦA ĐỨC MẸ KHI MẶC ÁO ĐỨC BÀ MẦU NÂU Áo Đức Bà Mầu Nâu làm một Á Bí Tích của người Công Giáo. Khi mặc áo Đức Bà Mầu Nâu thì Đức Mẹ Maria sẽ bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự dữ. Sau đây là 12 điều hứa của Đức Mẹ khi ta mặc Áo Đức Bà. 1. Những ai chết mà mặc Áo Đức Bà Mầu Nâu thì sẽ không rớt vào lửa hoả ngục đời đời.
22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 54)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.
22 Tháng Tư 20245:32 CH(Xem: 65)
Năm 2004, tôi đã dịch và viết nhiều sách trong năm này. Một trong những tác phẩm mà tôi đã dịch và sưu tầm có tên là 50 Tuần Cửu Nhật Gõ Cửa Thiên Đàng. Sau đây là bản dịch mà tôi đã cố gắng dịch thuật, bản chính ở phía dưới bằng tiếng Anh là từ Cố LM Don Dolindo Ruotolo. Ngài là một nhà thần bí người Ý. Những lời cầu này là do Chúa Giêsu ban cho Cố LM...
18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 75)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 64)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 52)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 65)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 66)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 63)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.

CN 5923: NGƯỜI PHỤ NỮ LẠ CHO TÔI KHĂN QUÀNG TRẮNG

30 Tháng Mười Một 20224:02 CH(Xem: 809)

CN 5923: NGƯỜI PHỤ NỮ LẠ CHO TÔI KHĂN QUÀNG TRẮNG

https://www.spiritofmedjugorje.org

Bà Debi Byham kể cảm nghiệm của bà về Medjugorje:

Khi nhóm hành hương của chúng tôi leo lên núi Thánh Krizevac thì vị linh mục linh hướng của chúng tôi rất sốt sắng. Ngài hướng dẫn nhóm chúng tôi ở từng chặng đàng Thánh Giá.

Khi chúng tôi đi đến chặng đàng Thánh Giá thứ ba thì bài suy niệm của cha bắt đầu có nội dung giống như những câu chuyện của quá khứ đau đớn của tôi. Dường như tôi đang đi lên đồi CanVê riêng của mình. Tôi muốn dừng lại. Cô tôi nói:

"Cô biết những câu chuyện này thật là khó cho cháu phải nghe. Nhưng cháu hãy cố gắng chịu đựng."

Tôi nghĩ mình không thật sự hiểu được con đường Thánh Giá.

Trên đỉnh núi, tôi thấy người ta đi đến cây thánh giá lớn mầu trắng và đụng vào đó một cách kính cẩn. Tôi cũng đến đó. Tôi đã đứng trên ngọn núi Thánh, nhìn xuống toàn bộ làng Medjugorje. Tôi cảm thấy mình đang ở một cái vực sâu mà không có đáy vực.

Tôi chắng thấy mình được bình an. Đó là một cảm giác tồi tệ nhất của tôi ở Medjugorje. Tôi quay sang thì thấy cô của tôi và bạn của cô đang ngồi trên nền đất, cả hai thinh lặng cầu nguyện bằng chuỗi Mân Côi.

Tôi bèn đến gần họ và ngồi trước mặt họ. Tôi đặt khuôn mặt của mình trong hai bàn tay. Rồi tôi khóc lóc thảm thiết. Tôi mong rằng những kinh Kính Mừng mà cả hai người đọc là để dành cho tôi. Sau đó, cô tôi nói:

"Khi cô nhìn thấy cháu đứng trên đỉnh núi một mình, cô đã cầu xin Đức Mẹ đến và ôm cháu trong tay Mẹ để an ủi cháu mà cho cháu không còn bị đau đớn nữa. "

Hôm đó cũng là ngày Sinh Nhật của tôi. Tối hôm ấy trong phòng của khách sạn, tôi đi cùng ông Tom và ông Jeff và mấy người bạn nữa của chúng tôi tại Medjugorje. Cùng đi với nhóm thì có anh Paul, một thanh niên ngồi xe lăn. Anh ấy không có đôi chân. Khi anh Paul nói anh ta sống trong khách sạn thì tôi ngạc nhiên vì tôi không hề thấy anh ta trước đó. Anh ta tâm sự rằng anh ta quá chán nản nên không đi ra khỏi phòng trọ. Tôi hiểu ngay tâm trạng của anh ấy.

Ông Tom đề nghị mọi người hãy đi lên Cây Thánh Giá Mầu Xanh. Anh Paul hỏi:

"Tại sao chúng ta phải leo lên Cây Thánh Giá Mầu Xanh làm gì?"

Ông Tom trả lời:

"Để cầu nguyện mà."

Lúc đó đã quá nửa đêm rồi. Ông Jeff và người bạn tên Joe, cũng nói rằng họ muốn đến Cây Thánh Giá Mầu Xanh. Anh Paul cũng muốn đi nhưng anh ấy nói rằng anh ấy không cầu nguyện. Tôi cũng nói rằng tôi muốn đi nhưng không muốn cầu nguyện.

Thế là chúng tôi leo lên đồi Hiện Ra và đến Cây Thánh Giá Mầu Xanh ở dưới chân đồi. Mấy người đàn ông khiêng anh Paul ra khỏi xe lăn và bưng anh lên đồi Hiện Ra.

Bỗng dưng, anh Paul nói:

"Tất cả những người giầu đến Medjugorje để tìm các phép lạ. Sẽ không có phép lạ ở đây!"

Lời anh ấy nói làm cho trái tim tôi đau đớn vì tôi đến Medjugorje để đi tìm một phép lạ. Thế là tôi khóc thật lớn. Trước khi tôi biết thì tôi đã nhớ lại mọi việc xẩy ra trong tai nạn xe. Tôi chia sẻ mọi chi tiết về quá khứ đau buồn của tôi cho mọi người cùng nghe. Đó là điều mà tôi đã dấu kín trong một thời gian dài dằng dặc.

Trong khi ấy, ông Tom đặt một miếng gỗ trong lòng bàn tay của tôi và nói:

"Đây là một miếng gỗ của Cây Thánh Giá thật, chị hãy nắm lấy."

Ông ta nắm lấy tay của tôi và cầu nguyện lớn tiếng cho tôi. Ông Jeff cố gắng an ủi tôi và nói rằng:

"Chúa sẽ chăm sóc cho chị."

Tôi còn nhớ rằng mình đã la hét lên:

"Đúng rồi, Chúa ở đâu trong cuộc đời của tôi chứ?"

Anh Paul cứ nói mãi một câu:

"Đó chỉ là một tai nạn, chị phải quên đi chứ."

Anh Paul là một người lính khi anh đạp lên bãi mìn nên anh bị mất đôi chân. Tôi hiểu nỗi đau đớn và sự chua chát của anh Paul vì anh chỉ mới có 27 tuổi khi anh bị tai nạn và phải ngồi xe lăn trong suốt cuộc đời còn lại của mình. Nhưng tôi không hiểu tại sao anh lại la lên rằng:

"Chị phải quên đi chứ."

Bỗng dưng tôi thấy một luồng ánh sáng trắng ngay ở bên phải của mình. Tôi thấy một phụ nữ ra khỏi luồng ánh sáng ấy và ngồi trên một tảng đá ở gần bên chúng tôi. Bà ấy mặc một cái áo choàng mầu trắng và đội một cái khăn voan mầu trắng. Bà ngồi đó và lắng nghe. Cái đầu của bà nghiêng về phía chúng tôi. Trông bà giống như một thánh tượng.

Áo choàng của bà không lay động. Cái đầu của bà không quay đi quay lại. Trông bà giống như tượng Thương Xót của ông điêu khắc gia nổi tiếng tên là Michelangelo. Đó là Tượng Đức Mẹ Thương Xót.

Trong bà rất sáng láng, toả sáng và rực rỡ. Tôi phải xấu hổ mà nhận rằng tôi nghĩ bà ấy không tế nhị khi ngồi gần chúng tôi và lắng nghe tất cả những nỗi đau đớn trong cuộc đời của chúng tôi.

Một người trong nhóm chúng tôi thấy đã quá khuya rồi nên bảo cả nhóm hãy cùng đi về nhà trọ. Ông Joe và ông Tom khiêng anh Paul đi ngang qua người phụ nữ áo trắng và bước xuống chân đồi Hiện Ra.

Tôi đã không muốn đi gần bên bà ấy vì tôi biết rằng bà ấy đã lắng nghe mọi điều mà tôi kể. Tôi cảm thấy xấu hổ. Tuy nhiên, khi tôi đứng lên thì bà đến gần bên tôi và nói:

"Đây là quà cho cô."

Tôi không nhìn xem bà ấy đã cho tôi cái gì. Tôi cảm thấy xúc động vì lòng trắc ẩn của bà ấy. Thế là tôi đặt tay chung quanh bà và ôm hôn bà. Tôi đặt đầu mình trên vai bà và khóc. Ông Jeff đứng ngay sau lưng tôi, ông ấy cứ nói:

"Này Debi ơi, đến giờ đi về nhà rồi."

Rồi ông ấy lôi tôi đi ra khỏi tay người phụ nữ kỳ lạ ấy.

Khi tôi nhìn xuống thì tôi thấy món quà mà bà ấy cho tôi là một cái khăn quàng mầu trắng, có cùng một loại vải như áo và khăn quàng của bà ấy. Đó là một loại vải rất mềm. Tôi cầm khăn ấy và nghĩ:

"Tôi sẽ luôn nhớ rằng lòng trắc ẩn tốt đẹp lắm."

Thế rồi tôi nhìn vào mặt bà ấy và nói:

"Cám ơn bà."

Bà tặng cho tôi một nụ cười tuyệt đẹp. Dường như bà ấy rất yêu thương tôi.

Kim Hà, 21/11/2022